Vừa bước xuống xe, tâm tình ba người lập tức nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Đúng lúc này, điện thoại Phùng Ngọc Nhi đột nhiên đỗ chuông, cô nàng cầm di động của mình lên xem thử, lập tức nhíu mày.
“Ai vậy?” Dịch Vương Thiên Anh ở một bên cố gắng nhón nhón chân qua nhìn. Ai nha, thật là không công bằng mà! Tại sao cô có ăn bao nhiêu cũng không cao bằng con nhỏ này vậy?
Phùng Ngọc Nhi lạnh mặt phun ra hai chữ: “Đại Boss!”
Phùng Thanh Thanh khó hiểu nhăn mặt, theo thói quen đưa tay lên đầu gảy gảy: “Sao không nghe đi?” Gọi thêm lần nữa lả ba lần luôn rồi nha?: “Biết đâu có chuyện gì quan trong cần nói!”
“Ờ!” Phùng Ngọc Nhi hờ hững gật đầu, cô làm sao có thể cho hai đồng đội tốt biết được, dạo gần đây không có chuyện gì, chỉ cần rảnh rỗi thì đại Boss tôn kính của họ- Tống Thiên Vũ liền gọi điện thoại cho cô nói nhảm từ chuyện trên trời đến chuyện dưới đất chứ!
Cuối cùng, cô nàng nào đó cũng bắt máy trong tâm trạng hết sức không vui vẻ: “Boss ‘lại’ có chuyện gì quan trọng sao?”
“Lần này thật sự là chuyện công, tổng bộ muốn anh nói với các em, mau chóng rút khỏi trường đại học X càng sớm càng tốt, bên phân tích tình hình báo về kết quả rất có thể các em sẽ gặp nguy hiểm, kẻ ác đã biết được hành tung của sáu người, nhất định sẽ không ngừng tay dể dàng như vậy đâu!!” Giọng nói bất đắt dĩ của Tống Thiên Vũ không ngừng lãi nhải ở đầu dây bên kia: “Anh lo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoc-so-sau/37397/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.