Giờ mẹo ngày hôm sau, Phượng Vô Song liền dẫn Bích Hà và Hồng Liên rời khỏi phủ, chỉ thấy Phượng Vô Song mặc một bộ trường bào màu xanh, bởi vì Phượng Vô Song bây giờ vẫn chưa có thói quen mặc quần áo quá phức tạp của người xưa, bộ trường bào này đã bị nàng sửa lại, đơn giản hào phóng, không có chút dưa thừa, chẳng qua là dùng vải la bố mà những gia đình bình thường hay dùng, cũng không quá nổi bật, đứng trong đám đông cũng không quá nổi bật, nhưng lại vô cùng thoải mái. Mái tóc đen được buộc cao, tay cầm quạt giấy, quả nhiên dáng điệu tuấn tú giống như thư sinh.
“Tiểu thư thật đẹp, đi ra ngoài, nhất định sẽ mê đảo thiếu nữ khắp kinh thành!” Bích Hà thấy Phượng Vô Song hài lòng, trên mặt không khỏi vui vẻ, nàng ấy vừa nói, vừa sửa lại cổ áo cho Phượng Vô Song.
“Ngu ngốc! Không phải là tiểu thư, phải gọi là Công tử!” Hồng Liên cười đùa nói, có thể đi ra ngoài cùng tiểu thư, không biết các nàng vui vẻ thế nào đâu.
“Đúng đúng! Công tử của chúng ta anh tuấn, nếu người ta là nữ hài tử, nhất định sẽ thích Công tử!” Tâm tình của Bích Hà rất tốt, thậm chí còn cười đùa.
“Ngươi đó, đừng quên bây giờ cũng là nam nhân! Ngươi là thư đồng của Công tử đó!” Hồng Liên trêu ghẹo nói, ba nữ tử đều cảm thấy vui vẻ.
“Ngoan, hảo hảo đi theo Công tử ta, sáng mai Công tử ta sẽ thu hai người các ngươi!” Tâm tình của Phượng Vô Song cũng rất tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-vo-song-cung-chieu-doc-phi/2187127/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.