"Lăng Nhi, Lăng Nhi."
Trong lúc ngủ mơ, cảm giác được có gì đó mềm mại ở trên mặt vuốt ve qua lại, Tiếu Lăng Nhi mơ mơ màng màng mở mắt.
"Ngươi đã trở lại? Giờ là lúc nào rồi?"
"Trời đã sáng rồi." Sở Nguyệt Đồng buồn cười sờ sờ đầu nàng, giọng nói vẫn ôn như trước sau như một. "Làm sao mà ngươi lại ngủ trong phòng ta một đêm vậy?"
"Ưm, hôm qua đi sài phòng kiểm tra thi thể Khâu Sơ Hiền, dính một thân mùi hôi. Dù sao phòng của ngươi cũng trống không, ta đã tới rồi, còn thỉnh môn chủ đại nhân đại lượng, đừng trách tội."
"Trách không được sáng nay ta đến phòng ngươi lại thấy giống như bị trộm đột nhập. Còn có mấy người nằm ngửa nằm nghiêng, mà sao ngươi lại đi sai bảo đồ đệ của Khâu Sơ Hiền? Việc này mà truyền ra ngoài, người ta sẽ nghĩ rằng ngươi là thấy bọn hắn không có núi để dựa, ức hiếp tiểu bối."
"Vậy thì cũng vô cùng đúng người đúng tội rồi. Ta không chỉ có dùng đồ đệ của Khâu Sơ Hiền, mà còn sai bảo đồ đệ của Lữ Cẩm Hoài." Tiếu Lăng Nhi ngồi dậy, nở nụ cười biếng nhác mà đầy quyến rũ. "Môn chủ chuẩn bị xử trí như thế nào?"
"Là do bọn họ vì chuyện của sư phụ mà đánh nhau?" Sở Nguyệt Đồng ngồi xuống bên giường, vén vén những lọn tóc đen phân tán trên vai của Tiếu Lăng Nhi. "Ha ha, ta đã nghe nói. Trách phạt một chút cũng được, ta sẽ không trách ngươi. Lại nói tiếp, sao bỗng dưng lại muốn đến kiểm tra thi thể của Khâu Sơ Hiền?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-tuyet/1756198/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.