30 tháng 8, hôn kỳ rốt cuộc cũng được diễn ra. Vì hôn sự liên quan đến hiệp nghị hai nước nên Nam Cung quốc phá lệ tổ chức thật lớn, mới sáng sớm dân chúng đã tụ hợp hai bên đường chờ xem náo nhiệt. Ngay cả trước cửa dịch quán cũng vây không ít người.
Chưa tới giờ mão các ma ma trong cũng đã kéo một đoàn người rầm rộ tới dịch quán.
Hiên Viên Cảnh Hoa bị hai nha hoàn dựng dậy từ trong ổ chăn, ngay lúc còn đang mơ màng thì đầu tóc y phục đã được chỉnh trang đâu vào đấy.
Hiên Viên Cảnh Hoa khi không trang điểm đã rất xinh đẹp giờ đây qua đôi tay khéo léo của các mama dung mạo nàng càng thêm rực rỡ.
Tử mâu lung linh trong suốt, lông mi cong cong, làn da trắng ngần càn làm nổi bật màu môi đỏ như máu. Mão phượng châu sai, kim quang lấp lánh. Vốn là một dung mạo thanh nhã như trăng nay mặc lên giá y đỏ chói lại thêm phần yêu kiều quyến rũ nói không nên lời.
Hai nha hoàn có phần ngốc lăng nhìn, các nàng không ngờ chủ tử nhà nàng mặc y phục màu đỏ lại có một phong thái khác rung động như vậy.
Hiên Viên Cảnh Hoa khẽ cười nụ cười có chút ảm đạm, vẻ cười của nàng có chút mơ hồ trống rỗng. Tiếng chiêng trống rộn ràng bên ngoài dường như không lọt vào tai nàng.
Hôm nay nàng là tân nương, sống hai đời cuối cùng cũng gả rồi...
Gả cho người nàng không yêu chỉ mới gặp mặt một lần....
Ha... Hối hận sao?....
Không.... Hiên Viên Cảnh Hoa nào biết hối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-tuyet-the/3045/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.