Ngày mùa thu, nơi mặt đất nện dưới gốc cây dương liễu.
A Tư Mạc trên người chỉ mặc độc một chiếc khố nhỏ, đang chuyên cần tu tập Tầy Trần Võ Kinh. Đường quyền hắn không chậm rãi, uyển chuyển và lưu loát như của Chu sư phó, mà mạnh mẽ, quyết liệt và bất ngờ hơn. Nhưng đây là nhịp điệu của hắn, A Tư Mạc nghĩ, cảm nhận trái tim hắn vẫn đập đều đặn như bình thường, đẩy máu nóng đi khắp cơ thể.
A Tư Mạc sau ba năm rưỡi càng lớn lên như thổi, dáng người tiếp tục trở nên cao ráo và mảnh dẻ hơn trước. Nhưng mảnh dẻ không phải là yếu đuối; những cơ ngực, cơ cầu vai, cơ bụng, cơ bắp tay chắc nịch mà không thô kệch chính là minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó.
Mái tóc đen của A Tư Mạc được hắn để mọc dài tự nhiên đến vai, như kiểu tóc của những tay lính đánh thuê trẻ tuổi ngão nghễ mà hắn vẫn thấy khi còn bé. Đôi lông mày của hắn cong, mỏng trên đôi mắt to, đen và sáng như hai vũng dầu than.
Thời gian một nén hương luyện võ cứ thế vù vù trôi, A Tư Mạc hoàn thành xong bài tập thường ngày thì lại đi tắm. Đã mấy năm nay, hắn luôn bắt đầu một ngày mới với chiếc khăn tắm quàng qua cổ và một bộ đồng phục mới trên người. Kim Bối Bạch La Giáp Thiết sư bá tặng A Tư Mạc năm xưa nằm ẩn dưới lớp vải mỏng, không để lộ chút đường nét nào ra ngoài.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, kỳ Lục Đường luận võ hội sáu mươi năm mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-tuyet-nguyet-tuy-mong-sinh/136703/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.