A Tư Mạc im lặng ngồi nhấp trà trước hai vị trưởng lão Ngọc Tiết Cung, trong lòng có chút lo lắng. Từ lúc Đường Mộng tỷ tỷ mấy người rời đi đến nay đã được gần một khắc, song Thiết sư thúc cùng Chu sư cô đều không có nói một lời, hắn là hạng hậu bối tất nhiên càng không dám lên tiếng, bầu không khí theo đó thật có phần hơi kì quái.
Cũng may cuối cùng Linh Nhan sư cô cũng lên tiếng, chỉ có điều nét mặt cùng cái nhìn rõ ràng đều không có hài lòng về chồng mình lắm:
- Diêm tam huynh ngày mai nghe Mẫu Đơn kể lại về con, chắc chắn sẽ đóng cửa tự vấn mất một thời gian đấy.
- Dạ…con không hiểu lắm ạ.
- À, là bởi vì Diêm sư bá của con là chưởng quản việc mua bán tài vật cho môn phái ta, khối lượng công việc không nhỏ. Đệ tử chi phái của huynh ấy chỉ có hơn hai mươi nhăm người, nói là ít thì cũng không phải là ít, song cũng tuyệt đối không tính là nhiều, ngày thường nhân lực đại khái chỉ là miễn cưỡng có thể đảm nhiệm được công việc. Tuy trong tu chân giới, Ngọc Tiết cung chúng ta chỉ đứng vị trí số mười bảy mười tám, song hàng năm việc giao dịch với các môn phái khác, quy mô cũng không nhỏ. Vật phẩm giao dịch bình thường trừ một số đan dược do đại tỷ xuất ra, còn có pháp bảo do Khí Đường chúng ta luyện chế, đều có giá trị liên thành, nên tuy về số lượng có hơi ít ỏi, song việc tìm kiếm nguồn tiêu thụ, rồi chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-tuyet-nguyet-tuy-mong-sinh/136698/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.