Vân phủ gấp đến tối tăm mặt mũi. Vân Tiểu Nguyệt khóc một ngày một đêm, ngất đi tỉnh lại ba lần.
Vân Thương Ly dặn dò Trình thị một tấc cũng không rời Vân Tiểu Nguyệt, hơn nữa, còn nói rõ, tự mình sẽ nghĩ cách cứu Thiển Hạ, không chỉ vậy, còn không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy hắn.
Vì vậy, giữa Vân phủ hoảng loạn, hiện giờ cũng chỉ có mình Thiển Hạ trong Trầm Hương viện, cũng coi như thanh tịnh.
Ngay cả Tam Thất, tỳ nữ thiếp thân của Thiển Hạ, lúc này cũng bị đuổi ra hành lang coi chừng, không dám lớn tiếng.
Vân Trường An canh giữ bên cửa chính phòng, nghiêng người một cái, xuyên qua rèm châu có thể thấy được một bên gò má của Thiển Hạ.
“Cậu, đây là vì sao?”
Trong phòng ngủ, Thiển hạ hoàn hảo không tổn hao gì, thần sắc không có chút nào giống sắp chết.
“Biểu hiện lúc trước trước mặt Vận Ninh công chúa, quả nhiên đứa tới hiềm nghi của Hoàng thượng. Hắn đã nổi lên nghi ngờ đối với con, mà biện pháp tốt nhất bây giờ, chính là khiến con bị trọng thương không khỏi. Như vậy, ta mới có thể dẫn con ra khỏi Lương thành.”
“Cậu, nếu lúc đầu người không nói với con, trực tiếp mang con đi, có gì không được?” Thiển Hạ không hiểu, nếu biết Hoàng thượng sẽ làm khó dễ, sao còn cần vẽ vời thêm chuyện?
“Con đột nhiên biến mất lại không bị người khác nghi ngờ? Vả lại, Hoàng thượng vốn nghi kỵ Vân gia chúng ta cũng không phải một sớm một chiều. Lại nói, nếu lúc đầu không phải vì dời lực chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-phu-quan-cam-tu-the/1255076/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.