Editor: Gió
Lão phu nhân nháy mắt một cái. Vương ma ma lập tức lĩnh mệnh, dẫn người đi lấy nữ trang. Chẳng qua như vậy, dưới mắt mọi người, Lô Thiếu Hoa lại trở thành một kẻ ái thiếp diệt thê, dung túng thiếp thất trắng trợn chiếm đồ của vợ cả.
Lão phu nhân biết chuyện không ổn nhưng cũng không thể làm gì khác. Danh tiếng đương nhiên quan trọng nhưng nếu bây giờ mất đi một bó bạc lớn, tương lai Lô phủ bọn họ làm sao sống qua ngày? Dù gì, Lô Thiếu Hoa cũng chỉ là một mệnh quan bậc trung, không khác một thư sinh nghèo là mấy.
“Khiến các vị chê cười! Trước kia, Vân thị làm chính thê có khen thưởng một số đồ đạc này nọ cho bọn hạ nhân. Hôm nay, nếu bởi vì hòa ly muốn lấy lại, Lô phủ chúng ta cũng không thể kiên quyết không nói đạo lý.
Vân thị nghe xong, khóe môi giương lên một nụ cười lạnh. Lời này cũng thực dễ nghe!
Mở miệng ra đã đem mình trở thành một người nhỏ mọn, lòng dạ hẹp hòi. Vân thị cũng không cãi lại, kệ bà ta nói.
Đợi đến lúc Vương ma ma quay lại cầm theo một rương gỗ đỏ, theo sau còn có khoảng hai rương lớn nữa. Mọi người có mặt ở đây đều biến sắc.
Khen thưởng hạ nhân? Một chủ mẫu lại có thể khen thưởng hạ nhân nhiều như vậy sao? Giỡn ai? Đừng nói là Vân thị, ngay cả quý nhân trong cung cũng không ra tay rộng rãi, xa hoa với một phòng thiếp thất như vậy.
Lão phu nhân đỏ mặt, có phần lúng túng.
Vân thị không nói nhiều, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-phu-quan-cam-tu-the/1255058/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.