Trúc Linh vội vàng về lều trại. Mặt đỏ mãi không thôi. Hai tay nàng ôm mặt, ngượng ngùng. Thôi thế là nụ hôn đầu tiên bị hắn lấy đi mất rồi. Tay sờ lướt qua đôi môi mọng nước. Tim bỗng run lên từng hồi... Cám giác này thật đáng ghét mà. Nhưng hình như Trúc Linh đã quên đi một chuyện rất quan trọng. Đây không phải lều chỉ có mình nàng ở thôi đâu. Nơi này còn có bốn thành viên nữa nha. Và lúc này, bọn hắn đang vô cùng ngạc nhiên trước hành động kì lạ của nàng.
"Ồ... Hoàng huynh đệ rốt cuộc bị thái tử nói gì nha, chẳng lẽ bị tát ư? Vì thế mà đệ ấy mới ôm khuôn mặt đỏ bừng của mình. Ai da, chắc đau lắm đây. Mình phải an ủi đệ ấy". Nghĩ là làm Chí Đại từ từ tiến đến bên.
Không riêng gì Chí Đại mà hai người Minh Hiểu và Lãnh Huyết cũng có cùng suy nghĩ như vậy. Tuy nhiên là cách phản ứng khác nhau thôi. Minh Hiểu cùng Chí Đại vỗ vỗ vai nàng an ủi, cả một không nói gì, một người ân cần hỏi han.
- Đệ đừng lo lắng, thái tử là người rộng lượng không giết đệ là tốt rồi... Người phạt đệ như thế là nhẹ rồi... Đừng nghĩ nhiều...
Trúc Linh hơi hốt hoảng:
- Đại ca không như huynh nghĩ đâu... Ta và hắn không có gì hết...
Lãnh Huyết tiếp tục im lặng thâm trầm.
À kẻ kì quái nhất phải kể đến Hoa Dung, hắn đang phe phẩy quạt, hắc hắc cười một mình. Thỉnh thoảng liếc nhìn Trúc Linh đầy ẩn ý.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-ki-duyen/2011878/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.