Chương trước
Chương sau
Tập hợp. Lần này Vân Phi Long phái thật sự rối loạn rồi. Đầu tiên khởi nguồn là tam trưởng lão Vân Phi.

Vân Phi... Hay chính là vị quốc mẫu của Phong Thần Quốc- Nghi Phi Phi.

Bà gọi là Vân Phi bởi từ khi trở thành thành viên của Vân Phi Long, bà đã nguyện bán lấy tên mình để đổi lấy sự trung thành suốt đời với môn phái, với môn chủ Vân Trầm Kiếm.

Và nay, sau khi môn chủ qua đời, đã ròng rã qua 13 năm, Vân Phi Long vẫn an an ổn ổn làm ăn, bốn vị trưởng lão của Vân Phi Long- Vân Bộ Thiên, Vân Trọng Quân , Vân Mặc Hiên và Vân Phi- cũng rời xa giang hồ, một mực trọng chấn Phi Long thương hội. Bởi họ đã bị ảnh hưởng quá nặng về cái chết của môn chủ. Ngài đã hy sinh bản thân mình để bảo vệ bọn hắn, bảo vệ cả đệ tử trong môn phái khi gặp cường địch ở ngoại biên Ngọc Huyền đại lục. Hay nói cách khác, ngài đã bảo vệ cả Ngọc Huyền trước nguy cơ người của Thập Linh vô tình đến khai phá. Bốn vị trưởng lão thập phần cảm động, đã hứa hẹn với môn chủ sẽ mãi mãi bảo vệ Vân Phi Long, bảo vệ Ngọc Huyền đại lục. Từ đó họ đã thu lại ý niệm độc bá thiên hạ ngày trước, an ổn nâng cao năng lực của đệ tử thôi.

Nhưng giờ đây, một lần nữa, môn phái lại bắt đầu nổi dậy, chỉ để đối phó một người- Hoàng Trúc Linh. Ý tưởng của Tam trưởng lão Vân Phi nghe có vẻ hơi quá, một Trúc Linh nhỏ nhoi chỉ cần phái ra một vài cao thủ là đủ giết nàng vài chục lần rồi chứ đừng nói là huy động lực lượng chiến đấu. Vì vậy, ý vừa nói ra, Vân Phi đã bị ba vị trưởng lão kia quyết liệt phản đối.

- Vân Phi, ngươi thấy vì một nữ tử mà điều động hàng trăm đệ tử của chúng ta không phải là dùng dao mổ trâu để giết gà sao. Và nếu truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Vân Phi Long chúng ta.

Vân Bộ Thiên đại trưởng lão rất quyết liệt phản đối. Hắn không muốn Vân Phi Long danh dự bị tổn hại, dù chỉ một chút. Nay nghe Vân Phi nói hắn thập phần không hài lòng về toan tính của nàng.

- Bộ Thiên trưởng lão nghe ta nói, lần này người ta muốn đối phó quả thực không hề đơn giản. Ta đã điều tra ra Hoàng Trúc Linh nàng không chỉ là đơn thuần là thái tử phi được hoàng đế Hoả Thánh chỉ hôn mà nàng ta còn là đệ tử của thánh y lánh đời Bắc Diệu Sơn. Hiện nay nàng ta đang là chủ nhân của Ngọc Huyền thương hội, ý muốn bá chủ Ngọc Huyền này, là mối đe doạ cho Phi Long thương hội của chúng ta. Nếu không giết nàng ta thì tương lai thương hội của chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn.

Vân Phi nói một hồi cẩn thận nhìn sắc mặt của ba vị trưởng lão còn lại, lòng hy vọng họ đồng tình với nàng tiêu diệt mối nguy này.

Tất nhiên là tâm tư ba vị trưởng lão có chút dao động nhưng rồi ngẫm lại một nữ tử như vậy mà có khát vọng lớn có phần không thoả đáng. Nhị trưởng lão Vân Trọng Quân chợt phì cười:

- Vân Phi, nghe ngươi nói cũng có ý đúng đấy nhưng nghĩ sâu xa lại có phần lệch lạc.

Vân Phi cắn răng hỏi lại:

- Ý của nhị trưởng lão ta không hiểu.

Vân Trọng Quân vừa nhấp chén trà vừa ôn hoà nói:

- Thế này, ngươi nói nàng ta là hôn thê của thái tử Hoả Thánh Quốc phải không? Như vậy trong tương lai nàng ta ắt sẽ là quốc mẫu của Hoả Thánh, như vậy nàng ta sẽ không thể mãi mãi ở đây thực hiện tham vọng của mình. Chuyện một hoàng hậu tham gia vào giang hồ là buồn cười đến mức nào chứ. Hơn nữa nữ tử cũng chỉ sau cùng là nữ tử thôi, nàng có thể làm gì hơn việc lo cho con dân mình cùng tranh đấu sự sủng ái của hoàng đế chứ. Và nếu chẳng may nàng ta không được làm hoàng hậu thì nàng ta lấy đâu ra tài lực để gây dựng. Cứ cho là Ngọc Huyền thương hội sẽ cung cấp ngân tệ nhưng chỉ bằng cái tên Ngọc Huyền kia thôi sẽ dấy lên bao sóng gió đến từ mấy đại thương hội chứ. Như Phi Long chúng ta là điển hình là thương hội muốn triệt tiêu Ngọc Huyền.

Vân Phi siết chặt tay. Quả là nàng muốn gào thét trước mặt Vân Trọng Quân này một trận. Nàng cũng là hoàng hậu, nàng có thể thì người kia rất có khả năng đó. Nhưng vì thân phận của nàng vốn được giấu kín bao năm nên đàng thôi không dám phản bác, chỉ ậm ừ vài câu:

- Tuy vậy cũng không phải không có khả năng xảy ra phải không? Muốn thực hiện nguyện vọng của môn chủ trước hết là phải bảo vệ gia sản của Vân Phi Long ta đã. Chẳng qua mấy tên tiểu tử gần đây thấy ta lặng im lâu rồi nay ắt có ý định không an phận mà muốn lật đổ ta...

Vân Mặc Hiên tứ trưởng lão tiếp lời:

- Phải. Các ngươi còn nhớ Tuyệt Khách Tiên không. So với tuổi thọ của môn phái chúng ta cùng mấy đại môn phái khác thì còn rất trẻ. Tuy nhiên thực lực thực đáng gờm. Năm năm, trong khi chúng ta an ổn phát triển, thì Tuyệt Khách Tiên dưới sự lãnh đạo của Tuyệt Vô Thần xưng bá thiên hạ, và giờ đây chúng còn đe doạ đến sự tồn vong của Phi Long ta. Nếu Hoàng Trúc Linh lại trở thành một Tuyệt Vô Thần thứ hai thì chúng ta lại phải đối mặt với mối lo nữa. Đừng khinh thường nữ tử, tỷ như tam trưởng lão đây, ai dám đắc tội nàng... Haiz... Như vậy cách của chúng ta bảo vệ Ngọc Huyền đại lục là đúng hay sai đây?

Nhị trưởng lão khẽ liếc hai người Vân Phi cùng Vân Mặc Hiên. Hai ngươi vốn là sư tỷ- đệ của nhau há không bênh nhau mà chèn ép ta. Hắn nhìn đại trưởng lão.

Nghe bàn bạc một hồi, đại trưởng lão vẫn chìm đắm trong suy tư. Chỉ một Hoàng Trúc Linh nhỏ bé thôi mà dao động cả tam trưởng lãi Vân Phi Long hắn như thế. Riêng hắn cũng biết sự ảnh hưởng của Ngọc Huyền thương hội với Vân Phi Long nhưng cách giết người loại bỏ hậu quả như vậy là trái với lời dạy của môn chủ Vân Trầm Kiếm. Hắn là đại trưởng lão, chỉ cần hắn quyết là ba người kia sẽ nhất nhất nghe theo. Nhưng hắn đưa ra quyết định cũng suy tính cẩn thận, một bước của hắn sẽ kéo theo cả trăm người nghìn người trong phái cùng đi. Một sơ xẩy nhỏ đủ xô ngã cả môn phái rồi.

- Vân Phi, ngươi rốt cuộc tại sao muốn diệt Hoàng Trúc Linh? Để diệt trừ Ngọc Huyền thương hội có thể áp đảo từ từ trên thương trường làm ăn không cần ra tay đồ sát mà. Vả lại nếu thực muốn giết nàng thì chẳng lẽ với bản lĩnh của ngươi lại không thành công sao?

Vân Phi lắc đầu:

- Ta chỉ muốn diệt cỏ tận gốc, xoá sổ mọi dấu tích của Ngọc Huyền và nàng. Ta cần một lực lượng lớn để triệt tiêu tất cả. Đây là lí do mà ta đề nghị với các ngươi hôm nay. Đại trưởng lão ngươi nói ta cần bao nhiêu người đây? Vả lại nàng ta lại là đồ đệ của thánh y, tức cũng là thánh độc cũng là sư thúc của nàng ta. Độc dược trên người nàng ta sợ không đối phó nổi.

" Con ta còn muốn làm hoàng hậu Hoả Thánh, ta phải giết nàng thôi."

Vân Phi siết tay. Lần tới nàng sẽ dọn sạch Ngọc Huyền, tự tay tặng cho nhi nữ giấc mơ của con. Đời này còn gì hơn thế.

- Vậy Vân Phi ngươi mang 200 đồ đệ đi đi. Đây là lực lượng to nhất mà ta có thể cho ngươi. Còn giải quyết thế nào thì tuỳ ngươi quyết

Đại trưởng lão thở dài. Sau cuộc chiến này, sẽ không còn Ngọc Huyền Thương hội, sẽ không có Hoàng Trúc Linh và sẽ không có một bang phái nào ra đời nữa. Quả thật tiếc cho một đời thiên tài nữ tử hiếm có. Sinh ra chết đi vốn chính là do trời sắp đặt. Hoàng Trúc Linh ngươi có chết đừng có oán trách ai...

Nhưng không ai biết rằng: Hoàng Trúc Linh là Phong Linh- đại công chúa Phong Thần Quốc được thái tử Phong Thần hết lòng sủng ái và cũng là người mà thái tử Hoả Thánh hết lòng bảo vệ yêu thương. Nàng còn là đệ tử duy nhất thừa kế truyền thừa của môn chủ Vân Phi Long- Vân Trầm Kiếm. Một cỗ lực lượng bao trùm thiên hạ, ai dám giết nàng người đó thực xui xẻo...

Vân Phi tất nhiên thông tin thiếu sót sao biết được nơi bị đặt cấm chết đã được khai thông và đệ tử của môn chủ là Trúc Linh nên tâm trí chỉ xoay quanh một ý nguyện hạ sát nàng.

Cuộc chiến lại sắp bắt đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.