Phong Linh Nhi đưa bọn trẻ mồ côi về nhà. Nhà có lẽ là hơi xa xỉn. Đó chỉ là những ngôi chùa đổ nát, có nguy cơ sập bất cứ khi nào. Trong ngôi chùa này còn vài ba người ăn mày nữa, người ôm bụng người lim dim, người ăn rễ cây nào đó. Linh Nhi sững sờ. Sau ngày hôm nay về cung nàng sẽ bảo hoàng huynh cùng nàng bỏ tiền ra cung cấp cho họ. Còn giờ nàng thả Tiểu Vy xuống xoa đầu nhẹ cô bé, dốc hết túi tiền đưa hết cho họ.
- Mọi người hãy lấy tiền này để sống tạm. Tiểu Nhất nhớ chăm sóc Tiểu Vy đừng bắt nạt em hiểu chưa...
Bọn chúng ngỡ ngàng hỏi:
- Hoàng Trúc huynh, huynh phải đi rồi ư? Huynh có tìm bọn đệ/ muội không?
Linh Nhi dịu dàng nói có.
Cùng lúc ấy, tại hoàng cung, tẩm cung Nguyệt Linh Từ, chìm vào biển đỏ, sáng rực. Người chạy toán loạn. Từ xa, một bóng thân ảnh hồng y nhếch môi cười thỏa mãn:
- Phong Linh Nhi, ta chịu ngươi đủ rồi,vốn để ngươi sống nhưng khi phát hiện sự thật này ta hiểu rồi... Haha... Ngươi phải chết... Còn ta sẽ có tình thương của phụ hoàng,...
Ngọc Dũng đang trong men say, bỗng rùng mình. Hắn nghe ra tiếng chân người chạy dồn dập, hoảng sợ. Tin phủ hoàng muội cháy lớn, còn nàng thì vẫn trong biển đỏ,sông chết không rõ. Hắn vội mặc hoàng bào phi thân đến nhanh hết mức có thể. Hắn hoảng loạn tìm hoàng muội trong đám người may mắn thoát ra được nhưng không có. Chỉ có Xuân Mai ho khù khụ ôm ngực khóc lóc than vãn công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-ki-duyen/108595/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.