Nhi tử Dương lão hán tên Dương Đại Chí, là một hán tử rất hảo sảng, tuổi ngoài ba mươi, dáng người trung đẳng nhưng rất cường tráng, cơ bắp toàn thân giống như đầu báo đốm lúc nào cũng chờ bộc phát.
Dương Đại Chí là thợ săn nổi danh nhất quanh phương viên mấy chục dặm, mười bốn tuổi đã theo phụ thân lên núi, làm thợ săn hơn hai mươi năm nên nắm rõ đường núi như lòng bàn tay.
- Xế chiều hôm nay huyện úy có đến thôn chúng ta, vừa may ta không ở nhà, hắn có tìm hai thợ săn khác yêu cầu dẫn đường cho Kim Binh, nhưng hai người này không muốn dẫn đường Kim Binh, huyện úy đã bắt người nhà bọn hắn uy hiếp.
Dương Đại Chí mang tới tình báo rất trọng yếu, điều này đồng nghĩa với chuyện kỵ binh Nữ Chân chưa rút lui, rất có thể viện quân Nữ Chân đang chạy tới huyện Lân Du.
Trần Khánh lại hỏi:
- Nếu như hiện tại chúng ta muốn rút lui tới Kính Nguyên Đạo có được không? Dương Đại Chí gật gật đầu cười nói:
- Trước mắt hẳn là có thể, nhưng nửa tháng nữa tuyết sẽ bắt đầu rơi, nếu như tuyết không lớn còn dễ, chỉ sợ bão tuyết khẳng định đường sẽ bị lấp.
- Chiến mã có thể đi qua không?
Dương Đại Chí mang theo vẻ khó xử:
- Hoàn toàn không thể, ba con đường đều phải đi qua nham thạch, mà lại không chỉ có một đoạn, chiến mã khẳng định không thể vượt qua.
Trần Khánh ngẫm một chút rồi hỏi:
- Vậy có khả năng này hay không? Tỉ như sơn cốc hoặc vùng nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hau/4492758/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.