Dọn dẹp chiến trường cũng gần xong, trời cũng dần sáng, một trận chiến này khiến bọn họ tổn thất hơn tám mươi người, kỵ binh Nữ Chân cũng chiến tử hơn hai trăm người, tăng thêm hơn trăm tên quân Hán.
So sánh chiến quả có thể coi như chiến thắng huy hoàng.
Nhưng Trần Khánh không cao hứng nổi, chiến đấu như vậy bọn hắn sẽ thường gặp, một lần tổn thất bảy mươi, tám mươi người vậy năm trăm người của hắn có thể chịu được mấy lần? Phó tướng Dương Nguyên Thanh cũng hiểu tâm tình của hắn, bèn an ủi:
- Kỵ binh Nữ Chân xác thực phi thường cường hãn, bằng vào kỵ binh một đối một tác chiến quân Tống chưa từng dành thắng lợi, nếu không phải chúng ta đánh đêm, không phải nửa đường tập kích, đánh bất ngờ khiến bọn hắn trở tay không kịp, không phải tướng quân giết chết chủ tướng đối phương dẫn đến Kim Binh không người chỉ huy thì một trận chiến này chúng ta tất bại, vậy thì không phải là bảy mươi, tám mươi người thương vong, nếu như đội quân Tống khác thu được ba phần chiến quả như chúng ta thì Đại Tống không đến mức hai vua bị bắt, kém chút nữa mất nước.
Trần Khánh gật gật đầu:
- Kỳ thật ta cũng hiểu, chỉ là ta còn có thể làm được tốt hơn mà thôi, được rồi, đi một bước tính một bước vậy!
Mấy trăm thi thể Kim Binh bị lột khôi giáp trần truồng chồng chất, phía dưới chất củi hỏa thiêu, trong lúc nhất thời ánh lửa cuồn cuộn, khói đen che trời, ngoài mấy chục dặm còn có thể thấy rõ.
Lúc này, Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hau/4492755/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.