Trần Khánh thấy hắn ra chân ngoan độc rốt cuộc không thể nhịn được nữa, chân trái bật lên, thân thể đằng không làm một động tác toàn phong thích đẹp mắt trong Karate, Chát! một tiếng chuẩn xác đá trúng mặt Phó Mặc Sơn.
Phó Mặc Sơn rú thảm một tiếng, thân thể bịch bịch bịch lùi lại một trượng, ngã chỏng vó trên đất.
Trần Khánh cũng không dùng toàn lực, nếu không đối phương ít nhất bay nửa hàm răng.
Chỉ một cước này Trần Khánh liền đoán được nội tình đối phương, thân thể vụng về, hạ bộ phù phiếm, cơ sở võ học quá kém, chỉ có dáng dấp dọa người, vài cân khí lực mà thôi.
- Đồ chó hoang, ông đây muốn giết mày!
Phó Mặc Sơn gào thét như dã thú, lập tức rút chiến đao bên hông, muốn xông lên giết người.
- Phó Mặc Sơn, ngươi đang làm gì vậy? Lý Giáng mang theo vẻ mặt âm trầm bước nhanh tới.
Mấy tên tướng lĩnh thấy tình thế không ổn, bởi vì tự quần ẩu sẽ bị xử trí theo quân pháp, bọn hắn vội vàng đỡ Phó Mặc Sơn dậy, dứt khoát kéo hắn đi.
- Chó Hoàn Khánh chờ đấy, nhìn lát ông đây làm sao thu thập ngươi!
Phó Mặc Sơn cố dãy dụa hô to.
Lý Giáng lạnh lùng nhìn theo Phó Mặc Sơn đi xa, lúc này mới lấy ra một túi bánh bột đưa cho Trần Khánh, cười nói:
- Đây là bánh bột do hỏa đầu binh làm, ăn đi!
- "Đa tạ Lý tướng quân!
Trần Khánh cũng không khách khí, nhận lấy bánh bột phân cho Lưu Ngũ cùng Triệu Tiểu Ất một nửa, sau đó ngồi trên tảng đá bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hau/4492740/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.