Edit: Thiên Beta: Thiên
Lão đại thường có rất nhiều nhiệm vụ hiếm lạ cổ quái phải làm.
Công Tử Không Vờ Ngầu luôn tin vào điều này.
Khi các lão đại theo Viêm Hồng Liên làm nhiệm vụ trợ giúp yêu hồ, Công Tử Không Vờ Ngầu trước sau như một đi đánh quái luyện công.
Thật lâu về sau nhớ lại, Công Tử Không Vờ Ngầu cực kỳ hối hận, hối hận đứt gan đứt ruột, vì sao ngày đó lại đi luyện công chứ? Vì sao không ở khách điếm uống trà? Hoặc hiện thực có việc gấp cần logout? Được rồi, sự thật chứng minh điều đó không có khả năng xảy ra, mình tuyệt đối không phải một tên thích uống trà ngẩn người, còn logout, đối với một người đã di dân hoàn toàn vào trò chơi, càng là chuyện không thể.
Nhưng vì sao lại đi vào con đường đó? Vì sao không đi đánh chó đánh sói đánh hổ, thậm chí đánh con Nhện Tinh buồn nôn kia cũng được, vì sao nhất định đi đánh dơi? Nếu không đi làm nhiệm vụ cũng được mà!
Chẳng qua, thế gian không có thuốc hối hận, vì vậy Công Tử Không Vờ Ngầu vẫn đi đánh dơi.
Hôm nay không biết Công Tử Không Vờ Ngầu trúng gió gì lại muốn đi luyện một mình, vì vậy một thân một mình bước lên con đường hối hận suốt đời sau.
Sơn động dơi là một bảo địa luyện cấp mà Công Tử Không Vờ Ngầu vô tình phát hiện, bình thường không ai tới, đương nhiên, y đã giới thiệu cho các huynh đệ tỷ muội trong bang, nhưng bọn huynh đệ đều cách luyện khác, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hanh-thien-ha/3235695/quyen-2-chuong-64.html