Edit: ThiênBeta: Thiên
“Àiii…”
“Hồ ly chết tiệt, ngươi đã thở dài bao nhiêu lần rồi hả!” Nhược Thủy U Lam đã trở lại bực bội hét.
“…” Liếc mắt khinh bỉ Nhược Thủy U Lam, Yêu Hồ Chín Đuôi tức giận nói, “Tên đang trong mùa gặt hái tình yêu như ngươi thì sao có thể hiểu được tâm tình những người tình yêu sự nghiệp cùng gặp trắc trở như ta.”
Nhược Thủy U Lam đỏ mặt.
Phía sau truyền đến một âm nghẹn cười, Nhược Thủy U Lam quay đầu trừng người kia.
“A… Xin lỗi…” Lưu Tinh Trư áy náy.
“Ha ha, không sao, ta không phải buồn chuyện đó.” Yêu Hồ Chín Đuôi thở dài, ai oán liếc Mèo Không Ăn Cá ngồi ở một góc xa.
Đã biết Lưu Tinh Trư là cao thủ ẩn thế, thua dưới tay nàng cũng không có gì, suy cho cùng nàng không phải xem thường mình mới rút lui, nếu đổi là mình, với kiểu so tài này, cũng sẽ tình nguyện bỏ cuộc để tránh huynh đệ một bang bị thương, dù sao không lâu nữa tới đấu đội, nếu đánh đến cùng sẽ mất nhiều hơn được.
Hồ ly chán nản là vì, rõ ràng người trong bang đều biết mình gặp phải “Thất bại nặng nề”, ai cũng đến an ủi mình, vì sao chỉ có Mèo cưng là đến hỏi một câu tượng trưng rồi quăng mình qua một bên chẳng buồn quan tâm? Rõ ràng mình đã thả ra áp suất rất thấp rồi mà? Aiii, Kiêu Tử Minh người ta có thể dùng chiêu này, chẳng những lừa được Lam Tử lên giường, còn quang minh chính đại ném bang hội lại cho phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hanh-thien-ha/3235690/quyen-2-chuong-59.html