Hôm sau, Cố Hạ Mẫn tỉnh giấc rất sớm. Vừa mở mắt đã thấy bản thân mình nằm gọn trong lòng anh.
Phong Hàn Thần hôm qua giải quyết công việc đến gần sáng mới trở về phòng. Thấy cô ngủ ngon lành nên chỉ nhẹ leo lên giường nằm cạnh ôm cô tranh thủ chợp mắt.
Cố Hạ Mẫn nhìn thật kỹ gương mặt yêu mị kia.
Thật yên bình!
Người đàn ông trước mắt là người cô yêu cũng là người yêu cô. Chính là anh đã tình nguyện kéo cô ra khỏi quá khứ. Anh cũng là người dạy cô cách yêu một người như trước khi vết thương kia xuất hiện.
Nghĩ đến đây nơi khóe môi Cố Hạ Mẫn không tự chủ liền kéo lên một nụ cười hoàn mỹ.
"Anh biết anh rất đẹp."- Phong Hàn Thần mắt vẫn nhắm nhưng lại như thấy rất rõ bộ dạng si tình của cô gái trong lòng nên trêu chọc.
"Tự luyến!"- Cố Hạ Mẫn khẽ cười đánh vào ngực anh.
"Mẫn Mẫn, chào buổi sáng!"
Dường như tâm tình rất tốt, Phong Hàn Thần ôm cô chặt hơn, hôn lên tóc cô.
"Ừm. Chào buổi sáng, Thần."- Cố Hạ Mẫn cũng rụi đầu vào ngực anh khẽ nói.
Không khí đang rất tốt thì cái điện thoại chết tiệt lại đổ chuông. Phong Hàn Thần cau mày cầm lấy điện thoại đang reo trên tủ cạnh giường.
Nhìn đến cái tên trên màn hình điện thoại, đầu anh nổi mấy vạch đen. Tôn Minh, tốt nhất nên là chuyện quan trọng không thì mạng cậu đem cho chó ăn đi là vừa.
Nhấn nút nghe, anh lạnh lùng:
"Nói!"
Bên này Tôn Minh bị hù dọa vì cái khí thế muốn giết người kia. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-han-than-doi-nay-anh-chi-co-the-thuoc-ve-em/1815066/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.