Cố Hạ Mẫn nghe mấy lời này thì ngây ngốc.
Anh vừa nói anh yêu cô?
Cô không nghi ngờ. Anh chấp nhận bỏ mặc mạng sống của bản thân để cứu cô. Điều đó đã chứng minh tình yêu của anh hoàn toàn là thật.
Nhưng cô đang hoài nghi chính bản thân mình. Liệu tình cảm của cô với anh là gì?
Cuộc đời cô có được một người đàn ông như anh yêu cô thật là quá hạnh phúc rồi. Nhưng liệu cô có thể có được hạnh phúc này mãi mãi?
Ông trời đã từng để cô hy vọng rồi lại làm cô thất vọng đến sụp đổ. Cô hiện giờ đã không còn niềm tin vào thứ gọi là tình yêu đấy rồi!
Trấn chỉnh tâm lý, cô khẽ đẩy anh ra:
"Tôi mệt rồi!"
"Vậy em mau về phòng ngủ sớm đi."- anh nhìn cô.
Anh biết cô chưa sẵn sàng nên không muốn ép cô. Mọi thứ hãy cứ để thời gian trả lời.
"Ừm."
Cố Hạ Mẫn trở về phòng trong tâm trạng nặng nề. Cả đêm cũng chẳng thể ngủ yên.
Tuy mất ngủ cả đêm nhưng hôm sau cô vẫn bình thường như mọi ngày. Lúc xuống nhà đã thấy anh ngồi ở bàn ăn chờ cô.
"Em mau lại đây ăn sáng đi."
"Tôi không ăn, anh ăn đi. Tôi đi làm trước."
"Em có thể bớt bướng bỉnh lại hay không? Nếu đã vậy tôi chỉ có thể làm thế này."- Phong Hàn Thần vừa nói vừa tiến lại phía cô.
"Anh...."
Cố Hạ Mẫn còn chưa tiêu hóa hết câu nói kia toàn thân đã bị nhấc bổng khỏi mặt đất. Theo bản năng cô liền vòng tay qua cổ anh.
"Anh làm gì?"- cô nhíu mày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-han-than-doi-nay-anh-chi-co-the-thuoc-ve-em/153936/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.