"Ai là mèo hoang! Đồ thần kinh!"- Cố Hạ Mẫn trừng mắt nhìn anh.
"Em vẫn muốn tiếp tục bị phạt?"- Phong Hàn Thần vẫn giữ cô ở giữa bản thân và cánh cửa.
"Anh dám? Xem tôi có tha cho anh không!"
"Được rồi, tôi có chuyện muốn thương lượng với em đây!"
Thấy anh nghiêm túc cô cũng tạm tin:
"Chuyện gì? Mà anh buông tôi ra trước đi!"
Anh nhìn cô không nói chỉ kéo cô lại gần bộ sofa trong phòng rồi ấn cô ngồi xuống.
"Tôi muốn em ở lại đây một tháng!"
"Lý do?"
"Tay tôi..."
"Nhà anh cũng không thiếu người!"
"Nhưng người tôi cần là em!"
"Tôi không cần biết! Chúng ta không có là gì của nhau, cho dù là lý do gì cũng không thể sống chung."
"Vậy em muốn là gì mới có thể ở lại? Bà Phong?"- anh nhìn cô vẻ khiêu khích.
"Nếu anh dám!"
Cố Hạ Mẫn cho rằng anh không thề làm gì. Cái danh đó không phải tùy tiện cho ai cũng được. Chẳng lẽ chỉ vì vậy lại đem ra cho cô với cái lý do lãng nhắc như vậy. Căn bản là không thể.
Đang suy nghĩ thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Anh lại trở lại dáng vẻ lạnh lùng cho người bên ngoài vào.
"Thiếu gia, cơm tối đã chuẩn bị xong!"- là bà quản gia mời anh xuống ăn cơm.
"Tôi biết rồi. Dì cứ xuống trước, một lát tôi sẽ xuống."
"Vậy tôi xuống nhà trước."
Dì Khương ra ngoài anh mới quay lại bảo cô:
"Đi thôi!"
"Ý gì?"
"Chúng ta cùng xuống ăn tối."
"Tôi muốn về nhà nghỉ ngơi."
"..."
Anh không nói gì chỉ dắt cô xuống nhà. Ở trước mặt toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-han-than-doi-nay-anh-chi-co-the-thuoc-ve-em/153934/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.