- Xem ra, chúng ta đến vừa kịp lúc!!
Layla vẻ mặt căng cứng thoáng giãn ra, dưới trời mưa tầm tã, 300 con người thở phào một hơi nhẹ nhõm nhưng khi bọn họ nhìn qua chỉ huy định khen ngợi vài câu thì chợt trân trối trợn trừng mắt.
Dải băng trắng vì nước mưa và máu thấm qua hồi lâu nên bị tụt ra khi nào không hay, băng vải mất đi, hai cánh tay với thương tích kinh khủng hiện ra trước mặt mọi người.
- Này...này là...
- Chỉ huy!!...anh...
- Cánh tay như vậy...làm sao...làm sao có thể...
Không một ai ngờ rằng tay của Phong lại nghiêm trọng đáng sợ đến vậy, bọn họ thấy Phong gồng sức bẻ bánh lái chiến hạm như không gặp vấn đề gì thì chỉ tưởng hắn bị thương gân cốt hoặc ngoài da mà thôi, bị thành ra cái dạng này thì quả thật...
- Đừng mất thời gian nữa, căn cứ Foolshout vẫn đang chờ chúng ta.
Phong dường như chẳng hề đau đớn, mặt không đổi sắc trầm giọng nói sau đó hướng tiếng súng loạn xạ đằng xa bước đi.
Ngoại trừ Hina cố nín khóc ra thì những người còn lại đều trầm mặc, theo bọn họ nghĩ với thương thế đó thì chỉ sợ phần đời còn lại Phong sẽ sống như người tàn phế. Một thiên tài nghịch thiên vì một nhiệm vụ vô lý mà phải vùi mình, trong nội tâm mọi người thầm cảm thán và tiếc nuối vô hạn, đồng thời có chút tự trách.
Nếu để họ biết khi Phong tập với Garp còn chịu nhiều thương thế đáng sợ hơn bây giờ thì không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-du-lac-one-piece/1984199/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.