Edit by An Nhiên
Nguyên Phong vốn là nói giỡn, muốn trêu chọc y, không nghĩ tới y lại làm theo, trong lòng chấn động. Hiện tại thấy y xấu hổ, Nguyên Phong lại càng ôm chặt hơn, hôn đôi má, hôn vành tai, khí tức nóng bỏng: "Được rồi..." Nói xong nhẹ nhàng tháo đai tóc, xõa tóc y xuống.
Tóc đen rơi xuống vai, áo lót trắng cũng bị cởi đến đầu vai, nụ hôn nóng rực không ngừng in lên da thịt xích lõa.
Diệp Nghi Bân hai tai như thiêu, cả người mềm nhũn, da thịt bị môi hắn chạm qua tê dại khó nhịn, lan tràn ra nơi khác... Không biết có phải do mấy lần trước hay không, lúc này cảm thấy bị hắn chạm vào một chút cũng khó mà chống đỡ.
Nguyên Phong cúi người, lực tay nghiêng một chút, hai người vốn đang ngồi biến thành nằm trên thuyền.
Y phục rút đi, lộ ra đầu v* non hồng trước bờ ngực trắng nõn. Nguyên Phong miệng đắng lưỡi khô, lập tức vươn lưỡi liếm hôn, ngậm lấy một bên.
"Ưm..." Diệp Nghi Bân cong người run run, không chịu nổi tra tấn vui sướng mãnh liệt này, trong mắt ngập lệ, đầy mặt xấu hổ.
Không chỉ bờ môi nóng bỏng ngậm mút đầu v*, đầu lưỡi cũng khi dễ không thôi, Diệp Nghi Bân không chịu nổi mà vặn vẹo, cả người ửng hồng, "A... Đừng... Ngươi đừng..." Thanh âm đứt quãng xen lẫn tiếng thở dốc kinh hoảng.
Môi Nguyên Phong đang dán lên nơi đỏ hồng đứng thẳng kia ậm ờ đáp một tiếng "Được", lại ngậm bên còn lại.
"Ưm..." Diệp Nghi Bân kìm không được lại bật ra một tiếng rên rỉ, run rẩy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-diep-nhat-thu/157424/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.