Triệu Băng Nga thắng.
Vãn Nguyệt đao pháp đấu với Phật quyền, hai người đều không lưu lực. Thời điểm mắt thấy liền muốn lưỡng bại câu thương, Đoan Nhai đạo trưởng rốt cục ra tay, một kiếm chắn xuống đao của Triệu Băng Nga, một cái phất trần quấn giữ lại quyền của Sắc Không, khó khăn lắm mới làm cho bọn họ ngừng tay.
Nhưng mà người sáng mắt đều có thể nhìn thấy, nếu không có hắn ngăn cản, quyền của Sắc Không còn cách Triệu Băng Nga đến ba tấc, mà đao của nàng đã suýt nữa cắt vào cổ họng hắn.
Triệu Băng Nga thắng nửa chiêu. Các tăng nhân kinh sợ không thôi, đám hiệp sĩ vây xem khen chê lẫn lộn, chỉ có nàng lòng tràn đầy vui mừng – không ai hiểu rõ thắng bại bằng song phương giao chiến. Triệu Băng Nga tự cho võ công mình rất cao, vẫn không thể ngăn lại một quyền của Sắc Không. Nếu không phải đối phương âm thầm lưu lực, chỉ sợ trước khi đao phong đẫm máu, quyền đã chấn đứt tâm mạch nàng một bước.
Sắc Không biết rõ tiền đề đánh cược là gì mà còn muốn đối nàng thủ hạ lưu tình, trong lòng Triệu Băng Nga xem ra, chính là chấp nhận nguyện ý cùng nàng ra đi.
Nàng thu hồi đao, không thèm để ý phía sau bao nhiêu lời châm chích, vẫn thoải mái cười rộ lên: “Hòa thượng, ngươi thua!”
Sau một trận chiến này, tam sơn tứ hải đều kinh sợ. Vô Tướng tự lần này tại Tư Quyết cốc một trận chiến đứng đầu sóng gió, Sắc Không càng là thanh danh truyền xa uy chấn giang hồ. Không ngờ tới sóng to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586915/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.