Đoan Thanh tới nơi này, cũng chỉ sớm hơn Huyền Tố nửa ngày.
Hôm đó hắn đưa tiễn Diệp Phù Sinh một chuyến, muốn quay về bế quan điều dưỡng nội tức, lại gặp phải Triệu Băng Nga xông lên núi. Lấy cách hành xử đơn giản thô bạo của Đoan Thanh, vốn định trực tiếp đánh thắng đuổi ra khỏi sơn môn, nhắm mắt làm ngơ. Nhưng mà Triệu Băng Nga vừa mở miệng nói rõ ý đồ đến, Đoan Thanh liền biết việc này không thể khoanh tay đứng nhìn.
Táng Hồn cung đã khống chế Vô Tướng tự, lấy Triệu Kình làm mồi, lấy Võ Lâm đại hội làm bẫy, dẫn anh hùng thiên hạ vào rọ. Thủ đoạn lớn như vậy cho dù tính dốc hết vốn liếng của Táng Hồn cung cũng không đủ, sau lưng nhất định còn có lực lượng cường đại chống đỡ.
Triệu Băng Nga nói cho hắn biết, Lễ vương Sở Uyên muốn phản.
Đối với Đoan Thanh mà nói, trong mắt hắn nhân tâm hay sự việc đều đơn giản đến quá phận, thị phi hắc bạch rõ ràng. Cho dù bọn họ có xung đột lợi ích gì đi nữa đều không quan hệ với hắn. Nếu việc này chỉ là một hồi sinh sát trên giang hồ, hắn thà rằng ở trong núi tọa đạo cũng sẽ không nhọc công đi quản.
Nhưng mà từ xưa đến nay, tổ chim rơi thì trứng cũng vỡ. Chiến hỏa xảy ra, dân chúng lầm than; Giang hồ loạn lạc, luân lý suy đồi.
Đoan Thanh cho dù mặt lạnh tâm lạnh như thế nào đi nữa, rốt cuộc vẫn còn là người có một điểm mấu chốt.
Hắn có thể thản nhiên nhìn sinh tử yêu hận, lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586862/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.