Trên giang hồ có ba địa phương dễ sinh chuyện nhất – tần lâu sở quán, dịch quán khách điếm, thứ ba chính là đổ phường (*).
[(*) tần lâu sở quán: kỹ viện / đổ phường: sòng bạc]
Già Lam thành là nơi khách nhân các nơi trung chuyển, dịch quán đông đảo, kỹ viện ít ỏi không có mấy, ngược lại đổ phường phát triển đến không tồi.
Lúc này trời đã khuya, nhưng chợ đêm Già Lam thành vẫn còn rất náo nhiệt. Đèn đuốc sáng trưng, xa hoa truỵ lạc, người người đi lại nườm nượp trong ánh sáng bóng tối đan xen, nhìn thoáng qua lại có loại ảo giác không chân thật.
Diệp Phù Sinh không chen vào khu chợ đêm phồn hoa này. Y tựa như quỷ hồn lướt qua con phố dài, ở đầu đường không một tiếng động mà xẹt qua, đảo mắt thân hình đã dung nhập vào trong một ngõ hẻm hẻo lánh tối đen.
Con hẻm này nhìn như là ngõ cụt.
Người không biết đi đến đây, sau bảy tám khúc cua chỉ nhìn thấy một bức tường lạnh như băng, sau đó rủa một tiếng “Xúi quẩy!” liền rời đi, có rất ít người biết trên mặt tường kia có huyền cơ khác.
Diệp Phù Sinh đi đến nơi này, liền từ trong lòng lấy ra một cái khăn che mặt màu đen, che hơn phân nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra mi mục ẩn đi nét cười.
Y đi đến trước vách tường kia, ngón tay gõ nhẹ mấy khối gạch, sau đó nắm một khối trong đó hơi nhô ra bên ngoài kéo một chút, mặt đất dưới chân liền di chuyển.
Diệp Phù Sinh bước lùi lại, đem viên gạch rút ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586850/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.