Sống trên đời con người phải làm rất nhiều chuyện. Làm đúng có khi không đáng nhắc tới, làm sai có thể cũng không bao giờ bù đắp lại được.
Hắn đi đến cái nơi khổ hàn này đã hơn một tháng. Không ai nhận ra hắn, ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra mình.
Nửa đời trước hắn có được hết thảy mọi thứ, đại để là trộm từ người khác mà có. Hiện giờ nhất nhất trả hết, cũng chỉ còn lại có cô độc. Bởi vậy lúc đăng ký danh sách, hắn cau mày suy nghĩ một hồi lâu. Vẫn là họ Tạ, cân nhắc chính mình so với người kia hẳn là lớn tuổi hơn, liền viết Tạ đại lang.
Đại lang cái gì cũng không có, làm một tên lính quèn đi theo đám quân tiên phong. Gối đầu lên nấm mồ đồng đội ngủ gật, ở trong tiết đông hàn mà thao luyện. Dần dần, rất nhiều người chết đi, nhưng hắn vẫn còn sống.
Hắn trải qua rất nhiều cay đắng và mất mát, cũng gặp rất nhiều hạng người chưa từng gặp, nhìn thấy rất nhiều việc chưa từng thấy. Nam tử khi xưa từng ôn nhuận như ngọc, bị rút đi tính cách mềm mỏng nhu nhược, bổ sung bằng cứng rắn như thiết, lạnh lẽo như băng.
Khi tự tay mai táng đồng đội hắn không rơi qua một giọt nước mắt. Khi một đao lấy thủ cấp tướng giặc hắn cũng không bỡ ngỡ run tay. Chỉ là khi nhìn đôi mắt chết không nhắm lại trên thủ cấp kia, hắn cảm thấy mệt mỏi một cách khó hiểu.
Trong lòng hắn thực sự rõ ràng, một khi dấn thân nơi sa trường ắt sinh tử do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586770/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.