Hầu hết thời gian hòa thượng này đều tụng kinh chứ chẳng đoái hoài gì tới Triệu Tuyển.
Triệu Tuyển có lải nhải bao nhiêu cũng không được đáp lại, bị ép đi theo hòa thượng quỳ bồ đoàn và ăn chay mấy ngày.
Y đoán chắc mình cũng không phải ở lâu trong chùa này, ráng nhịn thêm chút nữa là được rồi. Biết đâu hôm sau cha mẹ cảm thấy trong nhà vắng y quạnh quẽ quá sẽ gọi người đem kiệu tới đón y về cũng nên.
Nhiều nhất là nửa tháng sau y sẽ được trở về những ngày tháng chơi bời thỏa thích.
Mỗi sáng y đều bị hòa thượng gọi dậy với mỹ danh là muốn y "tu hành".
Hòa thượng xách hai thùng nước to, y theo sau gặm bắp ngô.
Hòa thượng chẻ củi, y ngồi trên cọc gỗ ăn bánh hấp.
Hòa thượng ngồi thiền tụng kinh, y ngồi cạnh gục đầu ngủ gà ngủ gật.
Hòa thượng chắp tay quay sang nhìn Triệu Tuyển, nhất thời không nói nên lời: "......"
Triệu Tuyển ngáp dài rồi vươn vai một cái, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn hỏi hòa thượng: "Nhiều người đến chùa các ngươi cầu Phật cầu Bồ Tát như vậy, thắp nhang xong có thể ước gì được nấy thật à?"
Hòa thượng đẹp trai A Di Đà Phật một tiếng rồi nói: "Thành tâm thì linh, không tin thì không."
Triệu Tuyển lấy ra một nén bạc nhỏ giấu trong tay áo, dời bồ đoàn của mình đến cạnh hòa thượng rồi thì thào: "Vậy cho ta xin mấy nén nhang đi."
Hòa thượng nhíu mày, nhưng thấy Triệu Tuyển có vẻ thật tâm nên cũng chiều ý thiếu gia này.
Chạng vạng tối sau khi khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dang-thoat-tuc/276656/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.