Hôm ấy thời tiết vừa đẹp, ánh nắng rực rỡ chiếu sáng vạn vật.
Cách ngày 30 Tết vừa vặn còn một tuần. Dương Thư nhìn lịch rồi quyết định ra ngoài mua sắm. Tuy rằng trong nhà chỉ có một người nhưng cơm tất niên vẫn phải làm.
Vừa nhớ đến chính mình còn nhìn lịch vào hôm ấy, Dương Thư hận không thể tát mình một cái, này thì đòi làm cơm tất nhiên, ai bảo mày ra ngoài làm gì.
Dương Thư ra đến cửa thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Thấy hai chữ “sư phụ" trên màn hình, hắn liền cảm thấy mí mắt nháy liên hồi.
Không ổn rồi, có biến.
Nhưng cuộc gọi của sư phụ thì không thể không nhận, Dương Thư bèn bắt máy.
Nếu có thể quay lại thời điểm ấy, Dương Thư muốn chém cmn ngón tay đã ấn nút nghe.
“Tiểu Thư à.” Tiếng sư phụ vang lên, Dương Thư nhanh lẹ đáp lại.
“Sư phụ nghe thằng con cá chép kia nói rồi. Con đừng lo lắng, sư phụ hiểu hết mà. Con phải kìm nén trong lòng nhiều năm như thế mà chúng ta lại không biết. Thế mà còn sắp xếp nhiều buổi gặp mặt với phụ nữ cho con. Là sư phụ không đúng, hẳn là phải hỏi ý kiến của con trước.”
Dương Thư gật gù, cảm thấy sư phụ mình tự kiểm điểm bản thân rất đúng. Không hỏi mình muốn hẹn hò hay không đã sắp xếp gặp mặt, xấu hổ chết đi được.
“...Hiểu sai về giới tính của con, thật sự là lỗi của sư phụ, về sau…”
Thấy hướng tư duy của sư phụ sắp đi lên con đường đầy ánh sáng của Đảng rồi mà lại tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dang-ky-ket-hon-phi-nhan-loai/1141050/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.