Sáng sớm, trên chiếc giường lớn chỉ một màu thuần trắng được đặt trong căn phòng ngủ giản đơn tao nhã, một cậu trai đang nghiêng người nằm ngủ, tóc rũ xuống che đi đôi mắt, hàng lông mi vì bị ánh nắng chiếu vào nên hơi khẽ run run.
Hé mắt nhìn đồng hồ, thời gian còn sớm, vậy nên lại trở mình một cái, ôm lấy gối đầu, nằm sấp tiếp tục ngủ.
Đột nhiên âm thanh chói tai vang lên, mơ mơ màng màng mở mắt, quay đầu tìm nơi phát ra âm thanh, lúc lâu sau mới phát hiện điện thoại bị tay mình đè trúng.
Cầm lên, nhìn vào tên người gọi đến, nhíu mày.
“Ừ, chuyện gì?” Thanh âm ngái ngủ lười biếng mơ mơ màng màng.
“Giang Ninh, sáng sớm thái độ của cậu không thể tốt một chút sao?”
“Chuyện gì?” Tỉnh táo lại, thanh âm liền trở nên lãnh đạm.
“Ngày mốt là sinh nhật cha cậu, không định về sao?”
Trầm mặc một lát, thản nhiên nói, “Đừng quên tôi là sinh viên, còn phải đi học.”
“Ngày mốt là cuối tuần.”
“Hả, phải không?” Hai tay dụi dụi mắt, “Cuối tuần còn phải ngủ.”
Đối phương trầm mặc một lát rồi hạ giọng, “Đừng có lấy cớ đi, về một chuyến, cha cậu rất nhớ cậu.”
“Ai.” Xốc chăn lên, gió lạnh len vào trong ngực, có chút rùng mình, lại kéo chăn lên, trực tiếp thay quần áo trong chăn, vừa nghiêng đầu giữ điện thoại, vừa bình thản nói, “Vậy thì về.”
“Tôi giúp cậu đặt vé máy bay, cậu tự đi lấy.”
“Cám ơn.”
“Nhớ mang theo quà.”
“Không phải chú giúp tôi chuẩn bị quà luôn sao?”
“Tự cậu chuẩn bị đi.” Bên kia cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-cuong-dich-tac-gia/1216761/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.