Thị vệ hộ giá Kính Đế ngồi kiệu rời Ninh An điện. Ngồi ngay ngắn phía trong, hắn vẫn mang khí chất cao cao tại thượng, quý khí ung dung, trường bào khoan tụ, thần thái lãnh ngạo, một đôi phượng mâu sáng ngời như hồ nước ngàn năm yên tĩnh, không lường được độ thâm trầm. Ngoài điện, tiếng bước chân vang dội, mới vừa rồi còn hiển hiện cảnh tượng vài phần trang trọng, sau đó liền trở lại sự yên tĩnh của ban đầu.
Vu Dã uể oải rời giường, tới sài phòng, cởi đơn y trên người xuống, từ từ trầm mình trong làn nước ấm. Y không đóng cửa sổ, mà bên ngoài trời lạnh, nước cũng mau nguội, Quan Thận Tranh không ngừng chuẩn bị thêm nước ấm, đối với thân thể đầy dấu vết tình dục của y không thèm liếc nhìn một cái.
Ngâm mình nửa canh giờ, Vu Dã mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút, Quan Thận Tranh đỡ y đứng lên, dùng một khối vải thô ố vàng chà lau thân thể, rồi mang quần áo đến cho y. Y thích áo thô màu lam, đơn giản chất phác, hơn nữa chỉ mặc thêm 1 chiếc áo khoác mỏng. Y dùng sợi lam tuyến cuốn lấy mái tóc dài còn vương lại chút bọt nước.
“Ăn cơm.” Quan Thận Tranh chỉ vào bát cơm khô cứng lạnh ngắt, Vu Dã thấy vậy trừng mắt nhìn nó, tràn đầy ghét bỏ nói:“Khi dễ người sao? Cái này cũng có thể ăn hả?” Nói rồi, y kéo Quan Thận Tranh đến đình viện, chỉ cây mai, lộ ra vài phần trịnh trọng nói với nó:“Ngươi đi kiểm chút củi lửa, rồi ở dưới tàng cây chờ ta. Sau này, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-cot/126401/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.