Quý Hành đã xem Từ Bạch là một tri kỷ.
Anh ngồi thẳng người, bỏ gối ra chỗ khác, nói: "Đúng đó, tiếp xúc với Xuyên Xuyên nhiều sẽ phát hiện nó là một người có vẻ ngoài lạnh băng, nội tâm ấm áp."
Từ Bạch nghe vậy, âm thầm nhớ kỹ.
Vài phút sau, họ đến khu nhà của Quý Hành. Tạ Bình Xuyên đỡ Quý Hành xuống xe, nhìn bạn mình vào toà nhà, đến khi bóng dáng Quý Hành hoàn toàn biến mất, Tạ Bình Xuyên mới về ghế lái.
Từ Bạch nghiêng người sang một bên, hai tay chồng lên nhau tì vào chỗ tựa lưng, trong mắt có ánh nước, nhìn anh chằm chằm.
Tạ Bình Xuyên hỏi: "Em sao vậy, khó chịu hả?"
Từ Bạch lắc đầu, đáp: "Anh không chỉ có nội tâm ấm áp, anh còn là một người vừa dịu dàng và lương thiện." Lời nói tuy mang theo men say, nhưng giọng điệu lại rất chân thành.
Tạ Bình Xuyên giơ tay sờ mặt Từ Bạch: "Lúc mười lăm tuổi, em cũng từng khen anh như vậy."
Nói xong, anh nhớ tới chuyện gì đó, bật cười một tiếng.
Tối đó họ về đến nhà là đã gần chín giờ tới. Từ Bạch vẫn chưa bớt say, cô vào nhà vệ sinh tắm rửa, tắm xong thì đi đến sô pha ngồi, ôm con thỏ bông màu hồng nhạt, thong thả ăn quả táo đã được gọt.
Cô nói với Tạ Bình Xuyên: "Anh, táo này ngọt quá..."
Tạ Bình Xuyên ngồi cạnh cô, đang đọc email trên điện thoại. Anh chưa đọc xong email, Từ Bạch đã ngã người ra, gối đầu lên đùi anh.
Cô nằm ngửa hướng mặt về Tạ Bình Xuyên, đôi chân dài duỗi thẳng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-canh-giau-trong-hoi-uc/1798381/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.