Đương nhiên nhớ!
Nằm mơ cũng nhớ!
Nhớ đến sắp trọc đầu rồi!
Trong lòng Thịnh Hạ gào khóc kêu nhưng ngoài miệng lại ngượng ngùng, chỉ căng thẳng đẩy ra, không cho anh ôm nữa.
Đây là ở trước cửa nhà, chẳng may bị người khác thấy thì không ổn lắm!
Cô nhìn xung quanh một chút rồi nhanh chóng kéo nam thần vào cửa nhà, sau đó mới đỏ mặt cười ngây ngô, nói: “Anh ngồi trước đi, em… em rót cho anh một li nước!”
Lăng Trí: “…”
Lăng Trí nhìn hành động như làm trộm này của cô chọc cười không ngừng, một phen xách cổ áo phía sau rồi kéo cô rồi: “Không cần, anh không khát.”
“Vậy… vậy anh ăn trái cây không?” Chắc là do sau khi xác định quan hệ cũng chưa gặp mặt lại nên vừa rồi nhìn thấy Lăng Trí, Thịnh Hạ lại choáng váng và có cảm giác không chân thật lắm. Cô liếc nhanh qua đôi mắt của anh, cảm thấy mình có rất nhiều lời muốn nói nhưng lại không biết nói gì, một chữ đều cũng không nói ra được.
Lăng Trí cũng có cảm giác như vậy.
Nhưng dù sao cũng là người từng trải, cho dù đây là lần đầu tiên yêu đương không có kinh nghiệm thì mặt anh vẫn giả vờ bình tĩnh: “Không ăn.”
“Vậy… vậy anh…”
“Không hỏi xem vì sao anh lại về sớm thế à?” Tìm nửa ngày cuối cùng cũng tìm được một đề tài xem như thích hợp, Lăng Trí buông lỏng mặt, thân thể cũng chậm rãi dựa xuống ghế sô pha ở sau.
“Đúng rồi, sao anh lại về hôm nay?” Thịnh Hạ ngẩn ngơ, nghi hoặc mà bình tĩnh lại: “Không phải đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-cach-yeu-tham-cua-nha-giau-moi-noi/1753864/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.