“Lăng… Lăng Trí?!” Kim Trác Văn bị khí thế đẹp trai của người vừa xuất hiện làm lóa mắt, hơn nửa ngày mới lắp bắp mà phản ứng lại: “Sao cậu lại… lại ở chỗ này…”
“Tôi và Hạ Hạ tới ăn cơm.” Lăng Trí không chút để ý gật đầu với cậu ta một cái, lại lần nữa nhìn về phía Thịnh Hạ: “Thích cái nào? Tôi giúp cậu gắp.”
Thịnh Hạ không nói chuyện, bây giờ tất cả đầu óc của cô chỉ còn nụ cười đẹp đến chết người của nam thần, còn gọi “Hạ Hạ” làm cô nổi hết da gà.
Cô đang nằm mơ sao?
Chắc là không phải đâu?
Nếu đúng thế thì cảm giác này cũng quá chân thật rồi…
Lăng Trí bị dáng vẻ cô đỏ mặt lấy lòng, ngơ ngác nhìn mình làm cong khóe miệng, vỗ nhẹ đầu cô một chút: “Tỉnh lại.”
“A!” Thịnh Hạ lúc này mới giật mình phản ứng lại: “Đúng vậy, cái kia phải thu phí! Gắp đúng theo luật!”
Kim Trác Văn: “…”
Kim Trác Văn cảm thấy không tốt, tên Lăng Trí này và Hạ Hạ có quan hệ gì? Vì sao Hạ Hạ lại ăn cơm với cậu ta, hai người này nhìn thân mật như vậy? Chẳng… chẳng lẽ bọn họ…
Không phải là còn Đường Kính sao? Tại sao lại như thế này?
“Đây không phải Trác Văn sao? Sao cháu lại ở chỗ này? Thay ba cháu tới thị sát sao?”
Đang hoảng hốt, phía sau đột nhiên có người kêu cậu ta, Kim Trác Văn quay đầu thì thấy là bạn bè của ba cậu, từng giúp đỡ gia đình cậu rất nhiều
Nếu không nhìn thấy thì cứ mặc kệ nhưng đã thấy rồi thì không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-cach-yeu-tham-cua-nha-giau-moi-noi/1753838/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.