Đường Kình nghe thấy tiếng cười nên quay đầu nhìn hắn.
Lăng Trí bị cậu ta nhìn chằm chằm liền dừng lại, hắn cười không nổi.
Đường Kình “chậc chậc” một tiếng.
Lăng Trí: “…”
Đường Kình lại “chậc” một tiếng nữa.
Khóe miệng Lăng Trí co quắp: “Có rắm mau phóng.”
Đường Kình đau thương mà thở dài: “Cậu đã thay đổi rồi.”
Lăng Trí: “…”
Đường Kình tiếp tục thở dài: “Đã nói sẽ cùng nhau lưu manh đến đầu bạc, bây giờ lại có người lén lút dắt tay con gái người ta đi rồi.”
Lăng Trí: “… Dắt con mẹ nó, tôi và cô ấy không phải loại quan hệ đó.”
Đường Kình không tin: “Không phải là loại quan hệ này thì người ta sẽ vì cậu mà vung tiền như rác?! Tận 3 vạn, nhiêu đây đối với một người trong gia đình bình thường là một số tiền khổng lồ!”
Lăng Trí: “… Cậu ấy thích giúp đỡ mọi người không được à? Tôi nhớ rõ khi còn học lớp 10, bạn cùng bàn mập mạp của cậu ấy không cẩn thận làm mất tiền của lớp, Thịnh Hạ liền lấy tiền mừng tuổi của mình để giúp tên kia.”
Đây là việc khiến hắn có ấn tượng sâu sắc với Thịnh Hạ, bởi vì lúc ấy người bạn ngồi cùng bàn của cô khóc đến đặc biệt thảm thương, Thịnh Hạ vì an ủi tên đó mà phá lệ nói một rất nhiều, còn lấy ra mấy ngàn tiền mừng tuổi.
“Cậu đừng chối!” Đường Kình liếc hắn: “Đừng cho là tôi không nghe được, vừa rồi cậu ấy còn nói một câu ‘về sau trừ vào tiền lương’, chậc chậc, đã phát triển đến quan hệ giao nộp tiền lương mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-cach-yeu-tham-cua-nha-giau-moi-noi/160354/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.