Đó là tiếng của chị Nhiên Nhiên!
Đã xảy ra chuyện gì?
Thịnh Hạ cả kinh, vội vàng nhón chân đi đến nhìn vào bên trong cửa sắt, nhưng mà cửa chính ở lầu một đang đóng. Cô không thể nhìn thấy được gì, chỉ có thể nghe thấy âm thanh bên trong truyền ra.
“Con nha đầu mày sao có thể nói chuyện với trưởng bối như vậy? Bà nội mày là mẹ chồng của tao, là mẹ của chồng tao! Chúng tao muốn đón mẹ về ở, đây là lòng hiếu thảo! Sao mày có thể…”
“Một lòng hiếu thảo? Tao khinh! Đây rõ ràng là lòng lang dạ sói! Bà lão như tao tuy đã già rồi nhưng không có ngu! Nhiều năm rồi tụi mày chưa từng nhớ tới người mẹ như tao, lúc này lại đột nhiên nhớ tới, chẳng lẽ không phải là vì nghe nói vùng lân cận đây sắp phải phá bỏ và dời đi nơi khác, muốn lừa gạt lấy ngôi nhà này từ tay tao? Cút cút đi! Cút nhanh lên! Tao nói cho chúng mày biết, tao còn chưa chết đâu! Cho dù là có chết rồi, tao tuyệt đối cũng sẽ không đem ngôi nhà này để lại cho người như chúng mày, đồ không có lương tâm!”
“Mẹ, mẹ đang nghĩ đi đâu thế! Kiến Quốc, anh nói vài lời đi!”
“Mẹ, trước đây là chúng con không tốt, là con và Lệ Quyên không đúng. Nhưng mà bây giờ chúng con muốn đón người về, thật sự không phải là như người nói. Chúng con thật sự đã tỉnh ngộ, cảm thấy rất hối hận! Nói ra thì thật xấu hổ, đây đều là nhờ con trai dạy chúng con. Nó tức giận với mẹ nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-cach-yeu-tham-cua-nha-giau-moi-noi/160348/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.