Mộc Phong còn tưởng rằng là mình xuất hiện ảo giác, sửng sốt tại chỗ 3 giây, yên lặng nhìn Giang Hàn.
“Anh nhìn tôi làm gì?” Giang Hàn đói bụng một ngày không ăn được gì, tướng ăn lúc này không chút nhã nhặn, bị Mộc Phong nhìn có điểm đỏ mặt.
Mộc Phong lau lau tay trên tạp dề, ôn nhu nói: “Làm cho cậu, tôi không ăn khuya.”
Giang Hàn không yên lòng hỏi: “Tại sao?”
Mộc Phong mỉm cười: “Duy trì dáng vóc, nguyên tắc của tôi là một ngày ăn no ba bữa, đồ ăn vặt ăn khuya không đụng.”
Để tránh việc cơ bắp bị phù!
“Quái dị.” Giang Hàn chột dạ hừ lạnh, bởi vì cậu mấy ngày nay ăn không tiết chế, hầu như hận không thể ăn một ngày sáu bữa bữa sáng bữa trưa bữa tối buổi trà chiều bữa khuya, vốn là cằm V-line nay có xu hướng biến tròn.
“Cậu cứ ăn, mập một chút cũng đẹp.” Mộc Phong lại cười nói, ánh sáng đèn tường vàng ấm áp khiến ngũ quan vốn âm trầm của hắn bỗng nhu hòa đi rất nhiều, lộ rõ vẻ đẹp trai, hai cánh tay săn chắc khỏe mạnh lộ ra ngoài ống tay, hoàn mỹ như một pho tượng.
Lại phối với tạp dề hình hoa của dì Trương! Thật sự không khác gì tiêu chuẩn không thể nhìn mặt bắt hình dong bên trong sách giáo khoa!
Giang Hàn hung hăng liếc Mộc Phong, dùng ánh mắt giận dữ che dấu nhịp tim đập nhanh: “Đẹp hay không cũng không có liên quan tới anh.”
“Sáng sớm ngày mai muốn ăn cái gì?” Mộc Phong thở dài, “Tôi trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-cach-cua-moi-nguoi-deu-khong-dung/3047591/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.