Cơn mua dài dõng dõng suốt một đêm dài vẫn chưa thấy hồi kết...
(".").
Không biết đã ngủ li bì được bao lâu Phong bắt đầu tỉnh lại, nhưng hắn chợt nhận ra một điều là cơ thể hắn nặng trĩu như có một hòn đá nặng vài chục ký đè lên.
" lẻ nào là ma đè! Trời ơi con đã làm gì nên tội "
Vẫn chưa mở mắt hắn nghĩ thầm trong đầu, rồi cố gắng mở mắt nhưng trái với suy nghĩ của hắn, mắt đã mở nhưng cảm giác nặng nặng bên trên vẫn còn đó, hắn đưa tay lên để đẩy vật đó ra thì bất giác một mùi hương ngọt ngào xông thẳng vào mũi kèm theo đó là một cảm giác mềm mại nơi bàn tay...
" cái...cái gì thế này? Sao lại mềm và đàn hồi dữ dậy? Lẽ nào là..."
Hắn cố tưởng tượng rồi phê quá nên bóp vào vật đó luôn cảm giác mêm mại nơi bàn tay làm thằng em của hắn bỗng ngóc lên không rỏ nguyên do, những ngón tay cứ xoa xoa vào vật đó sau đó thì...
Ya....aaaaa.....
Một tiếng thét chói tai vang lên, nhận ra tiếng thét đó là của Xuân Quỳnh hắn vội buôn vật đó ra rồi hô lên...
" Xuân Quỳnh nàng ở đâu? Đã xảy ra chuyện gì? Có nghe tiếng ta thì trả lời đi " Phong lo lắng thét lên.
Nhưng im lặng không có bất kì tiếng đáp trả, Phong vội vận ma lực lên, tức thì từ ngón tay hắn bất ngờ xuất hiện một ngọn lửa màu xanh, ngọn lửa bừng cháy thấp sáng cả hốc cây, lúc này mắt Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-bui-phieu-luu-ky/2125771/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.