Nói sơ về Việt Nam linh giới vì kinh tế vốn phát triển không được hiện đại nên đa phần diện tích đất nước toàn là rừng già và cây cối, đồi núi, thôn, trấn,...rất ít các khu đô thị sầm uất, chỉ có trong thành thì dân chúng đông đúc còn các vùng ngoài thì lưa thưa thỉnh thoảng vài trăm mét mới có 1 thị trấn hoặc 1 thôn,...
Trong khu rừng ăn thịt nơi rừng già rậm rạp ấy Phong đang vác một chiếc balo to tướng còn Xuân Quỳnh thì bình thản mà đi như chẳng mang một chút hành lý gì, thực ra là có nhưng hành lý của nàng đã được Phong vác.
Trời đã xế trưa...Phong ngồi ngay một góc cây cổ thụ vừa ngồi ăn chút thức ăn dự trữ và tranh thủ nằm xuống gốc cây nghĩ ngơi hồi sức, còn về phần Xuân Quỳnh thì vẫn như lúc ban đầu nàng mặc một chiếc váy màu xanh dương tay cầm quyển sách ngồi chéo chân trên một rể cây cổ thụ ở phía đối diện.
Nằm ở phía đối diện Phong không khỏi nuốt nước miếng ừn ựt, hai mắt châm chú nhìn vào khe hở bên trong chiếc váy màu xanh dương...bên trong chiếc váy ấy là một lớp vải màu trắng...à không mà là một chiếc quần lót màu trắng.
Vì nằm ở phía đối diện nên Phong nhìn rất rỏ còn về phần nàng thì chắc có lẽ vẫn đang châm chú đọc sách nên không hề hay biết rằng có một tên biến thái đang ngắm quần lót của nàng với ánh mắt dâm dê và phê như con tê tê.
Rầm rầm...
Một tiếng động vang vọng cả khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-bui-phieu-luu-ky/2125769/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.