Tiểu nhị giới thiệu đổ mồ hôi, nhưng mà vị tu sĩ tu vi thâm hậu này lại không có ý ra tay mua sắm.
- Các ngươi cũng chỉ có những món đồ này sao, có pháp bảo hình dáng phi kiếm không?
Tiểu nhị kinh hoàng, chẳng lẽ... Hắn muốn mua pháp bảo! Pháp bảo đấy! Thứ này không phải Luyện Khí Các có thể có được, thứ này là bảo vật trân quý, nếu Luyện Khí Các có pháp bảo, sợ rằng ngày mai sẽ bị đám người đoạt bảo diệt môn.
- Thứ này... Bảo vật cấp bậc này, chúng ta không có, nhưng loại đồ vật này, đừng nói Luyện Khí Các không có, cho dù là thành chủ đại nhân cũng không có.
- Mang chí bảo trấn các của các ngươi ra đây cho ta xem!
Liễu Tàn Dương nói rất tùy ý, tiểu nhị đã nhìn ra khách quan này là người có tiền, nếu như đạt thành sinh ý, tuyệt đối là đại thủ bút.
- Việc này... Ta không thể làm chủ, khách quan chờ một lát, ta đi hỏi chưởng quầy.
Không bao lâu sau, tiểu nhị vẻ mặt cầu xin đi tới, bất đắc dĩ nói ra:
- Thật có lỗi, khách quan, bảo vật trấn các đã được bán ra.
Liễu Tàn Dương chán nản rời khỏi Luyện Khí Các, vốn tưởng rằng Luyện Khí Các lớn nhất thành Bạch Tiên sẽ có đồ vật mình vừa ý, thế nhưng ai ngờ lại là nơi bày đầy đồ vật tàn thứ phẩm, thật xin lỗi danh xưng đệ nhất của Luyện Khí Các trong thành Bạch Tiên rồi.
Những phi kiếm kia đều là tu sĩ Trúc Cơ luyện chế, cho dù không lọt vào mắt Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-an-tien-ton/74812/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.