Chương trước
Chương sau
Đan Bảo Các bắt buộc phải có được ba tấm đan phương Trúc Cơ Kỳ này, một tấm đan phương trong đó chính là đan phương Trúc Cơ Đan, không nói hai đan phương khác là Cố Bổn Bồi Nguyên Đan, đan phương Trúc Cơ Đan có thể bán với cái giá ba ngàn linh thạch hạ phẩm, đan phương như thế có thể biến thành vật phẩm áp trục trong buổi đấu giá!
Nguyệt Ma là thương nhân, hắn nhìn thấy tình hình như thế, lập tức quyết định đầu cơ kiếm lợi.
Trải qua cò kè mặc cả, Nguyệt Ma đổi ba đan phương lấy năm mươi khối linh thạch trung phẩm, năm túi trữ vật, hai khối sa tinh lớn như nắm đấm, một khối hàn thiết, còn có một tấm thẻ khách quý của Đan Bảo Các, có thẻ khách quý này bảo đảm mượn một ngàn khối linh thạch hạ phẩm tại Đan Bảo Các.
Nguyệt Ma mang theo trọng bảo đi ra khỏi Đan Bảo Các, lúc này hắn cảm giác trời đất quay cuồng, tất cả mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, năm ngàn khối linh thạch hạ phẩm, là năm ngàn khối đấy! Tất cả mọi chuyện diễn ra cứ như đang nằm mơ.
Nguyệt Ma lên ngựa, hắn không dám chậm trễ dù chỉ một giây, lập tức lên ngựa chạy thẳng về Sa trấn, lúc tiến vào Sa trấn, con ngựa mất đi móng trước, sau đó con ngựa chết vì mệt.
Nguyệt Ma chỉ mất nửa canh giờ đi hết quãng đường một trăm dặm, đây là tốc độ chạy trối chết, hắn đang mang trọng bảo nên không dám dừng lại một giây, sợ có người chặn giết.
Nguyệt Ma chạy đến cửa tiểu viện, run rẩy hô:
- Tiền bối, mua được rồi!
Liễu Tàn Dương mở cửa, Nguyệt Ma cung kính giao năm túi trữ vật ra, Liễu Tàn Dương tùy tiện thu lấy, cầm sa tinh và hàn thiết, lại lấy một khối linh thạch trung phẩm và một khối sa tinh đưa cho Nguyệt Ma.
Nguyệt Ma hít khí lạnh, cả đời này hắn chưa từng nhìn thấy tài phú lớn như thế.
- Tiềm lực của ngươi không tệ, ta có một bộ công pháp này, ngươi cầm đi tu luyện đi.
Liễu Tàn Dương tiện tay ném một bộ Huyết Ma quyết cho Nguyệt Ma, niệm tình hắn là phụ thân Nguyệt Yêu, giúp hắn một chút là được, có thể đạt đến trình độ nào phải xem tạo hóa của hắn.
Liễu Tàn Dương đã từng đánh chết Huyết Ma lão tổ tu vi Kim Đan hậu kỳ, bộ công pháp này là ma công truyền thừa của người ta, uy lực mười phần, tuy hắn thành công đánh chết Huyết Ma lão tổ, nhưng đối phương sắp chết đã tự bạo Kim Đan làm Liễu Tàn Dương bị thương nặng.
- Cái này... Cái này...
- Tạ tiền bối đại ân!
Nguyệt Ma quỳ rạp xuống đất lễ bái, lần này hắn đã tin phục rồi, bởi vì, hắn đã biết rõ, vị tiền bối này không có khoác lác.
- Niệm tình ngươi là phụ thân Nguyệt Yêu, ta sẽ giúp ngươi một tay!
Liễu Tàn Dương đè vai Nguyệt Ma, Du Long Đại Pháp xâm lấn kinh mạch, lập tức hấp thu sạch sẽ linh khí trong cơ thể Nguyệt Ma.
Nguyệt Ma kêu thảm một tiếng sau đó té xuống đất, ngất đi.
Chiêu này của Liễu Tàn Dương đã phế tu vi của hắn, Nguyệt Ma tu luyện Đạt Ma công đã thâm căn cố đế, bỗng nhiên bị rút đi, tự nhiên không chịu nổi thống khổ như vậy.
Liễu Tàn Dương tiến vào tiểu viện, cửa sân chậm rãi đóng lại.
Tộc nhân Nguyệt gia chạy đến mang Nguyệt Ma đi, thình lình phát hiện công lực toàn thân hắn đã tán đi, các tộc nhân vô cùng tức giận nhìn vào tiểu viện.
Một giờ sau, Nguyệt Ma tỉnh lại, các tộc nhân tụ tập chung quanh hắn, thần sắc đầy sát khí.
- Tộc trưởng! Ngươi hạ lệnh đi! Tuy tiểu tử kia thực lực rất mạnh, nhưng chúng ta sẽ liều mạng với hắn!
Chòm râu dài rút thanh đao thép ra, sát khí mười phần.
- Hỗn đản!
Nguyệt Ma nghe xong lời này thì ngồi dậy, tát thẳng vào mặt đại hồ tử.
- Ai dám quấy nhiễu thanh tịnh của tiền bối, ta sẽ lấy mạng kẻ đó!
Nguyệt Ma nổi giận.
Một đám tộc nhân sửng sờ tu vi của tộc trưởng bị người nọ phế, vì sao tộc trưởng lại bảo vệ hắn chứ? Thật khó hiểu!
- Các ngươi đi thôi, chớ quấy rầy ta, cũng đừng đi quấy rầy tiền bối, nếu ai dám không theo! Đừng trách ta trở mặt vô tình!
Ánh mắt Nguyệt Ma mang theo hung quang, các tộc nhân chung quanh sợ hãi lui ra.
Nguyệt Ma thấy mọi người rời đi, lấy Huyết Ma Quyết trong ngực áo ra ngoài, nhanh chóng tiến vào nhập định.
Đêm khuya, Nguyệt Ma ngửa mặt lên trời gào thét, năng lượng cuồng bạo sôi trào, hắn đã đột phá Luyện Khí tầng một, khí thế vẫn không giảm, thế như chẻ tre đột phá đến Luyện Khí tầng hai.
Nguyệt Ma đứng dậy, hắn đi vào trong nội viện, ngẩng đầu nhìn ánh trăng trên cao, trên mặt đẫm nước mắt, bình cảnh Luyện Khí tầng hai vây khốn hắn hơn mười năm đã biến mất, hắn hận vì cái gì mình không gặp tiền bối sớm hơn, nếu như ba mươi năm trước gặp được tiền bối, hắn có cơ hội bái làm môn hạ của tiền bối.
Liễu Tàn Dương bố trí Bát Hoang Tụ Linh Trận trong tiểu viện, cầm linh thạch trung phẩm bố trí tám hướng trong tiểu viện, linh lực vốn mỏng manh lập tức biến thành nồng đậm, khi trận pháp hình thành, linh lực trong phạm vi trăm dặm tụ tập vào Sa trấn.
Liễu Tàn Dương đứng trong trận, hắn hấp thu linh lực chung quanh.
Kinh mạch trong người hóa thân này đủ sức giúp Liễu Tàn Dương tấn cấp đến Kim Đan kỳ, chỉ yếu hơn thân thể bản tôn một cấp bậc, nhưng chỉ có cảnh giới và thân thể yếu hơn mà thôi, hắn vẫn có ý thức Nguyên Anh đại thừa, vận dụng công pháp cũng không thua kém bản tôn, khác nhau duy nhất là uy lực lớn nhỏ khác biệt, muốn sống sót trong thế giới tu tiên cũng không đơn thuần dựa vào tu vi quyết định tất cả, còn có kinh nghiệm, lịch duyệt càng không thể thiếu, Liễu Tàn Dương lại có cả hai điểm này.
Việc cấp bách hiện tại hắn phải mau chóng khôi phục tu vi bản thân, mau chóng đạt tới Nguyên Anh kỳ, sau đó lại hô ứng với thân thể bản tôn công phá phong ấn, Liễu Tàn Dương không tin Vân Cư Tự sẽ bỏ qua cho mình, đám lừa trọc kia là những kẻ mang thù, bọn chúng nhất định không bỏ qua cho hắn, huống hồ bọn chúng có chỗ dựa lớn sau lưng, đệ nhất đại phái tu tiên —— Vô Lượng Môn!
Đây là một đám địch nhân cường đại và âm hiểm.
Môn phái của Liễu Tàn Dương từng là đại phái tu tiên, về sau môn đồ tàn lụi, cuối cùng chỉ còn một mạch của hắn tồn tại, có lẽ thời điểm hắn bị phong ấn, bọn chúng đã đến tận cửa ra tay diệt môn rồi, nếu không vì sao không có người đến giải cứu hắn chứ?
Liễu Tàn Dương cảm thụ linh lực đang tăng lên, hiện tại hắn không thể vận dụng nhiều thủ đoạn, hắn chỉ có thể sử dụng một ít tiểu pháp thuật Luyện Khí kỳ, tính công kích của pháp thuật này rất yếu, xem ra trước khi hắn đạt đến Trúc Cơ, hắn phải ra ngoài một lần, mua sắm một thanh phi kiếm thật tốt.
Phi kiếm rất trọng yếu với Liễu Tàn Dương hiện tại, trong tình huống thiếu thủ đoạn công kích, một thanh phi kiếm phẩm chất thượng đẳng có thể thay đổi càn khôn.
Liễu Tàn Dương suy nghĩ ngày mai phải đi thành Bạch Tiên mua sắm một ít vật phẩm, nghĩ tới những pháp bảo phi kiếm mình cất giữ trước khi bị phong ấn, nếu như mình hiện tại có tu vi Kim Đan, hắn sẽ đi về động phủ trước kia của mình, Trúc Cơ Kỳ cũng đừng có vọng tưởng, không có thực lực thì không có tư cách bảo vệ tài sản của mình.
Mỗi tu tiên giả siêu phàm thoát tục, nhưng có ai biết rõ tu tiên giả gian trá và giảo hoạt?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.