Liễu Tàn Dương đã đoạt phi kiếm Ngọc Long tử tế luyện mấy chục năm qua.
- Ah!
Ngọc Long tử há miệng thổ huyết, thanh kiếm này là trân bảo của hắn, tuyệt đối không thể mất được.
- Tiểu tử, trả kiếm cho ta!
Nguyệt Ma ngây ngốc, hắn còn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì! Ngọc Long tử rõ ràng có tu vi Luyện Khí chín tầng, vì sao tiểu tử này chỉ vẫy tay một cái Ngọc Long tử mất phi kiếm? Hắn chỉ có tu vi Luyện Khí tầng năm mà thôi.
- Ta giết ngươi.
Ngọc Long tử đã nổi giận, hắn không dám khinh thường, móc một tấm đạo phù trong lồng ngực, đạo phù này có được uy lực một kích toàn lực của Trúc Cơ sơ kỳ, linh lực chấn động dữ đội, một đầu lôi long xuất hiện, thần lôi không ngừng vờn quanh.
Bờ môi Liễu Tàn Dương khẽ nhúc nhích:
- Diệt!
Linh phù trong tay Ngọc Long tử lập tức hóa thành tro bụi, lôi long chưa đại triển thần uy đã chết non, Liễu Tàn Dương nhìn thấy tốc độ thi triển phù chú của Ngọc Long tử quá chậm, chính mình dễ dàng phá hủy chú pháp của hắn.
Liễu Tàn Dương nhìn kiếm của Ngọc Long tử, lắc đầu, lại nhìn Nguyệt Yêu an ủi:
- Thanh kiếm này phẩm giai thấp kém, tài liệu càng tệ, thủ pháp luyện chế rất nát, cầm ra ngoài không sợ bị người ta chê cười, chúng ta trả lại cho hắn, bảo hắn nấu luyện lại thôi.
Liễu Tàn Dương nói xong, thuận tay văn vê một cái, chí bảo bổn mạng phi kiếm trong mắt Ngọc Long tử bị vò thành cục cắt sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-an-tien-ton/74808/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.