Chương trước
Chương sau
Tên tu sĩ Kim Đan này nói chuyện giống như truyền pháp chỉ, chỉ một câu nói đã kéo tất cả tu sĩ ở đây đi làm lao công.

Cho dù có người không phục cũng không có ai phản đối, đối mặt thiên uy của Kim Đan, bọn họ chỉ có thể nhận mệnh, trừ phi tu vi của ngươi đạt đến Kim Đan.

- Núi Cửu U?

Thần thức Liễu Tàn Dương bay ra ngoài, hắn dò xét núi Cửu U tràn ngập linh khí cách đó ngàn dặm, nơi này có sinh mệnh lực cường đại đang thổ nạp, càng có tinh quái độ kiếp, là Nguyên Anh kiếp!

Tinh quái nơi này có đại thần thông, nói chung, tinh quái tu hành vạn năm mới có thể độ Nguyên Anh kiếp.

Vô Lượng Môn ra lệnh cho tu sĩ Trúc Cơ đi đả thông sơn mạch Cửu U, chẳng phải muốn tu sĩ nhỏ yếu đi chịu chết sao?

Nếu tinh quái này có được năng lực lôi điện, nó chính là khí linh tốt nhất, chuyện tốt như thế, cứ đoạt trước rồi nói sau, hắn phải hành động thật nhanh mới được, bằng không bảo vật sẽ đổi chủ, nghĩ thế thần thức Liễu Tàn Dương co rút thật nhanh, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía núi Cửu U, sợ điều gì sẽ gặp điều đó, quả nhiên có người đi đến, nơi đó quả nhiên có đánh nhau, linh lực trong phạm vi ngàn dặm quanh núi Cửu U đang hỗn loạn.

- Không thể đợi thêm nữa!

Liễu Tàn Dương bước nhanh, hắn phóng ngươi bay về phía núi Cửu U.

Tên đệ tử ngọn núi thứ năm Vô Lượng Môn thấy có người bay thẳng về núi Cửu U, lập tức giận dữ,

- Lớn mật, ngươi lại dám cải lời ngọn núi thứ năm Vô Lượng Môn chúng ta, ta sẽ làm ngươi chết không chỗ chôn.

Tên đệ tử này sử dụng phi kiếm, phi kiếm hóa thành hào quang bay thẳng về phía Liễu Tàn Dương, đệ tử Vô Lượng Môn làm mưa làm gió đã lâu, ít có người phản kháng, thấy có tu sĩ không nghe lời mình, lập tức sinh ra tâm tư giết gà dọa khỉ, hắn đánh ra một kích này, mục tiêu chủ yếu là giết kẻ chim đầu đàn.

Liễu Tàn Dương nhìn thấy tên tu sĩ Kim Đan ra tay không lưu tình, phi kiếm đánh thẳng vào Kim Đan của mình, lập tức sát ý sôi trào, sớm muộn gì cũng quyết liệt với Vô Lượng Môn, giết chết một đám đệ tử Vô Lượng Môn, ngày sau sẽ giảm đi nhiều khí lực, nghĩ vậy, bỗng nhiên Liễu Tàn Dương quay người, Bát Quái Kiếm rời vỏ.

- Liệt Thiên!

Một đạo kiếm quang khai thiên tích địa chém thẳng về phía trước, tên đệ tử ngọn núi thứ năm sợ hãi, đối mặt với một kiếm kinh thiên kia, hắn không thể né tránh, phi kiếm của mình vừa va chạm đã biến mất, hắn chưa từng gặp qua công kích khủng bố như vậy.

- Sư huynh cứu ta...

Tên đệ tử này còn chưa kêu cứu xong, một kiếm Liệt Thiên đã chém hắn thành hai nửa, máu tươi tung tóe bầu trời, ngay cả Kim Đan của hắn cũng bị Liệt Thiên đánh nát vụn.

Liễu Tàn Dương không dừng lại, sau khi lấy túi trữ vật của kẻ này, hắn nhanh chóng đi đến núi Cửu U, lúc trước trong trấn Tiên Hiệp có lời đồn, Liễu Tàn Dương đã biết nơi đây không có linh bảo, mà là có tinh quái độ kiếp!

Rất nhiều tu sĩ trong trấn Tiên Hiệp khiếp sợ, tu sĩ Kim Đan chiến đấu rất hung hãn, nhất là một kiếm Liệt Thiên kia có thể bổ thiên địa.

- Rốt cuộc người này là ai, dám đánh chết đệ tử Vô Lượng Môn!

Rất nhiều tu sĩ lo sợ bất an, sợ bị người này liên lụy đến mình, nhao nhao tìm tiểu viện yên tĩnh tránh né, có người sợ bị tu sĩ Vô Lượng Môn bắt đi hỏi thăm.

Trấn Tiên Hiệp lúc trước vô cùng náo nhiệt biến thành quạnh quẽ, đường phố rộng như thế không một bóng người, nơi đây giống như tòa thành không.

Trong thời gian ngắn, Liễu Tàn Dương phi hành tám trăm dặm, một trận pháp công kích xuất hiện trước mặt, có bảy tên tu sĩ Kim Đan hậu kỳ đứng ở các góc, Liễu Tàn Dương tập trung tư quan sát, hắn hoảng sợ phát hiện...

Tinh quái bị vây khốn trong trận pháp lại là một sơn thần thành niên.

Đây là sơn thần vừa xuất thế, nơi đây không có Nguyên Anh kiếp xuất hiện, mà là sơn thần xuất thế.

Sơn thần là ngọn núi tràn ngập linh khí biến thành, có được pháp lực phi phàm, là tồn tại đứng đầu các tinh quái, tuy uy danh kém hơn Giao Long, nhưng chiến lực của nó không kém gì Giao Long, sơn thần trưởng thành là cường giả một phương, được các đại phái tu tiên và đế vương cung phụng.

Sơn thần thành niên có tu vi Kim Đan hậu kỳ, sơn thần trưởng thành sẽ có được tu vi Nguyên Anh trung kỳ.

Bảy tên tu sĩ Kim Đan vây khốn sơn thần thành niên, nó chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ.

- Mình gặp được tinh quái sơn thần hiếm thấy, tuy sơn thần không có đặc tính tia chớp, nhưng lại có không gian phát triển kinh người, nếu thu vào dưới trướng, không qua vài năm sẽ là trợ lực lớn.

Vài ngàn năm trước, Liễu Tàn Dương vừa đạt đến Nguyên Anh sơ kỳ đã chiến đấu với sơn thần trưởng thành, đấu gần trăm năm, cũng không cách nào bắt giữ đối thủ, đây là chuyện hắn đáng tiếc nhất.

Ngọn núi thứ năm Vô Lượng Môn quyết tâm bắt giữ sơn thần thành niên này, nếu không cũng không cần một đám tu sĩ Trúc Cơ tu đi đào căn cơ sơn thần.

Nơi này có sơn thần, như vậy chung quanh sẽ có tu sĩ Nguyên Anh ẩn nấp, Liễu Tàn Dương không tiến lên phía trước, hắn ẩn núp, tuy hắn có lòng tin sau khi vận dụng át chủ bài chém giết tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, nhưng hắn hiểu rõ mình không thể đối kháng tu sĩ Nguyên Anh.

Liễu Tàn Dương quyết tâm đoạt sơn thần, hắn vận dụng Ẩn Hình Phù, vận dụng toàn bộ tu vi nhanh chóng rút lui khỏi nơi đây, trong một ngày, phi hành gần vạn dặm còn chưa đủ xa!

Liễu Tàn Dương tăng linh lực, thúc dục tốc độ nhanh hơn, trong mấy ngày hắn phi hành mười vạn dặm mới dừng bước lại, sau khi tìm huyệt động ẩn nấp, hắn lập tức bố trí rất nhiều trận pháp vây quanh.

- Tốt! Hiện tại ra tay đi! Bản tôn!

Liễu Tàn Dương nhắm hai mắt lại.

Cách đó trăm vạn dặm, bản tôn Liễu Tàn Dương mở mắt ra.

- Sơn thần, ta phải đoạt được! Người nào ngăn ta đều phải chết!

Bỗng nhiên Liễu Tàn Dương đứng lên, thần thức khuếch tán mấy chục vạn dặm, thân ảnh mờ đi, trong chốc lát hắn thi triển thay hình đổi vị, hàng lâm cách núi Cửu U trăm dặm.

Liễu Tàn Dương dừng bước trên đỉnh núi Cửu U.

Đám tu sĩ Kim Đan hậu kỳ đang cố sức ngăn cản sơn thần, một ít tu sĩ Trúc Cơ đã đến, đang đào móc căn cơ sơn thần.

Liễu Tàn Dương ngưng tụ thần thức tu sĩ Nguyên Anh đại thừa dò xét khắp nơi, lập tức phát hiện cách đó ngàn dặm có mười tên tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ đang tụ tập, tranh luận quyền sở hữu sơn thần, hiển nhiên bọn họ đã xem sơn thần là vật trong tay mình.

Sơn thần bị nhốt rống giận, nó không ngừng tấn công trận pháp, nhưng cho dù nó tăng khí lực thế nào, trận pháp vẫn không nhúc nhích.

Liễu Tàn Dương nhìn qua sơn thần đang giãy dụa, trong đầu nghĩ đến thời gian bị giam cầm, lúc trước mình cũng bị Vô Lượng Môn phong ấn vây khốn như thế, tuy người ra tay là Vân Cư Tự, nhưng Phong Ấn Phù lại đến từ Vô Lượng Môn.

- Yên tâm, ta lập tức cứu ngươi thoát khốn!

Thần thức Liễu Tàn Dương xuyên thấu trận pháp, nói vọng vào đầu sơn thần, sơn thần trong trận pháp nhanh chóng an tĩnh lại.

- Ngươi muốn điều gì!

Tu sĩ Nguyên Anh ngoài ngàn dặm phát hiện thân ảnh Liễu Tàn Dương, bởi vì Liễu Tàn Dương có tu vi Nguyên Anh đại thừa nên vô cùng kính sợ, tất cả mọi người dừng tranh luận, nhao nhao lấy pháp bảo đi đến trước mặt Liễu Tàn Dương.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.