Chương trước
Chương sau
- Ah.

Tu sĩ đầu tiên bước vào trong huyễn ảo đã kêu to cứu mạng.

Tu sĩ Kim Đan cũng không để ý tới, hắn tiếp tục cho tu sĩ khác đi vào.

Liễu Tàn Dương phê bình huyễn hải nơi đây vết thương đầy mình, đằng sau là mười tám tầng địa ngục, cắt lưỡi, lột da, nhìn qua thì tàn nhẫn nhưng không thể vây khốn Liễu Tàn Dương.

Người bố trí huyễn hải này quá kém, Liễu Tàn Dương giơ tay tiêu trừ ảo cảnh, yêu ma chung quanh biến mất, trận nhãn xuât hiện.

Tu sĩ Kim Đan cho các tu sĩ Trúc Cơ đủ điều kiện tiến vào trong huyễn hải, nhưng bên trong liên tục có tiếng kêu thảm thiết vọng ra.

- Các tiểu tử, đây chỉ là khảo nghiệm nhập môn đầu tiên thôi, nên nếm thử đại ma huyễn cảnh của sư thúc đi.

Ảo ảnh chỉ có thể vây khốn địch, ngăn địch, cũng không có lực sát thương gì.

- Ôi!!! Tên này không tệ, tâm chí đủ cứng cỏi.

Tu sĩ Kim Đan phát hiện Liễu Tàn Dương đã bài trừ trận pháp, hắn vung tay lên, Liễu Tàn Dương bị đưa ra khỏi huyễn hải.

Khi Liễu Tàn Dương được đưa ra, lại có không ít tu sĩ đã phá trận.

Có một số tu sĩ đang giãy dụa trong huyễn hải.

Tên tu sĩ cuối cùng tiến vào huyễn hải, lại qua nửa canh giờ, mắt thấy hắn không thể đi ra, tu sĩ Kim Đan vung tay thu hồi trận pháp.

- Ngươi, ngươi, ngươi... Đi theo ta! Những kẻ còn lại chờ nơi này, sẽ có bảy mươi hai phong đến đây dò xét, nếu có thể chất đặc biệt sẽ thu vào môn tường.

Một đạo huyễn ảnh ngăn cản các tu sĩ Trúc Cơ khác ra ngoài cửa, mặc cho bọn họ khóc rống, giải thích thế nào, tu sĩ Kim Đan cũng không quan tâm đến, dẫn theo đám người Liễu Tàn Dương đi tham gia khảo nghiệm thứ hai.

- Con đường tu tiên, đạo tâm kiên định chỉ là một bộ phận, nhưng thiên phú lại có tác dụng quyết định, các ngươi có thể Trúc Cơ trước ba mươi tuổi đều là thế hệ kinh tài tuyệt diễm, hiện tại bày ra tài hoa của các ngươi đi, Vô Lượng Môn bảy mươi hai phong sẽ thu các ngươi nhập môn.

Mọi người đi đến một bình đài hình vuông, chung quanh có mây khói lượn lờ.

- Muốn biểu hiện bản thân mình hay sao?

Liễu Tàn Dương hơi có nghe qua cảnh tượng Vô Lượng Môn thu đồ đệ, môn phái khác xuất hiện tu sĩ Trúc Cơ đã có thể khống chế ngàn dặm, làm mưa làm gió, trong Vô Lượng Môn, tu sĩ Trúc Cơ chỉ có thể nhập môn, về phần có được thu vào môn tường hay không phải xem cơ duyên.

Có hơn sáu trăm tu sĩ Trúc Cơ tiến lên bình đài, cũng không có ai bắt đầu trước.

Tu sĩ Kim Đan nhìn thấy mọi người không hành động, mở miệng nói ra:

- Đã không có người xuất đầu, ta tùy tiện chỉ định một người.

- Ngươi đi ra!

Ánh mắt tu sĩ Kim Đan đặt lên người Liễu Tàn Dương, hắn là người phá trận đầu tiên, tu sĩ Kim Đan này nhớ kỹ.

Rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ nhường ra một con đường, Liễu Tàn Dương cất bước đi ra, hắn không cảm thấy áp lực khi đối mặt với tu sĩ Kim Đan, dù sao hắn là lão quái vật sống mấy ngàn năm, xương của tu sĩ Kim Đan bị hắn đánh chết có thể chất cao như núi, nhưng mà thực lực của hóa thân vẫn còn yếu.

- Biểu hiện đi!

- Tiền bối, phải biểu hiện cái gì?

Liễu Tàn Dương đáp lời.

Tu sĩ Kim Đan cảm thấy không thích, kẻ này quá mức cuồng vọng, tuy hắn là người phá trận đầu tiên, nhưng thái độ lạnh nhạt này làm hắn khó chịu, hắn không có nhìn thấy sợ hãi nên có trong mắt Liễu Tàn Dương, một tiểu tu sĩ Trúc Cơ lại dám nhìn thẳng vào mặt tu sĩ Kim Đan, đây là hành động gì?

- Biểu hiện thứ ngươi sở trường nhất.

Tu sĩ Kim Đan áp chế lửa giận trong lòng.

Liễu Tàn Dương trầm tư thoáng một phát nói:

- Ta luyện khí không thành, luyện đan có chút thành tựu, hơi có kiến giải khi nghiên cứu công pháp, đạo thuật và kiếm thuật đã đại thừa.

Sau khi nghe những lời này, lửa giận trong lòng tu sĩ Kim Đan bùng phát, quát:

- Cuồng vọng!

Tu sĩ Trúc Cơ dám nói đạo thuật và kiếm thuật đại thừa trước mặt tu sĩ Kim Đan, không phải muốn ăn đòn hay sao, huống hồ nơi này là đệ nhất đại phái tu tiên Vô Lượng Môn, dám ở nơi này nói đạo pháp và kiếm thuật đại thừa là quá cuồng vọng.

- Cho ngươi một thanh kiếm, ta muốn xem kiếm thuật đại thừa của ngươi là như thế nào!

Tu sĩ Kim Đan khẽ vẫy tay, bội kiếm trên người một tu sĩ Trúc Cơ trong đám người xuất hiện trước mặt Liễu Tàn Dương.

Liễu Tàn Dương cầm lấy thanh kiếm, chậm rãi rút ra, trên thân kiếm bộc phát hàn ý ra ngoài.

- Kiếm không tệ.

Liễu Tàn Dương rút kiếm ra, lập tức tất cả khí tức biến mất, chẳng khác gì người không biết dùn kiếm.

Hắn chậm rãi đưa kiếm ra sau đó thu kiếm lại, thanh kiếm quay vào trong vỏ, thần thái Liễu Tàn Dương rất lạnh nhạt, tu sĩ Kim Đan vẫn đang chờ biểu hiện của Liễu Tàn Dương.

- Biểu hiện đi!

Tu sĩ Kim Đan rống giận, hắn cảm giác mình đang bị trêu đùa, tên này muôn biểu hiện cái gì? Hắn tính trêu đàu ai? Nơi này chính là Vô Lượng Môn đấy.

Liễu Tàn Dương vẫn cắm thanh kiếm dưới đất, hắn vẫn không trả lời tên tu sĩ Kim Đan.

- Ngươi bị loại bỏ...

Tu sĩ Kim Đan vô cùng tức giận, vào lúc hắn muốn quyết định vận mệnh của Liễu Tàn Dương, một đạo hàn quang xuất hiện, kiếm quang lạnh thấu xương bao phủ toàn thân tu sĩ Kim Đan.

Xảy ra chuyện gì? Vì sao đột nhiên xuất hiện một đạo kiếm quang? Một kiếm này thật khó phòng bị! tu sĩ Kim Đan áp chế rung động trong lòng, hắn nhìn về phía kiếm quang xuất hiện.

Kiếm quang chém thẳng vào mặt đất, nham thạch cứng rắn dưới chân xuất hiện vết cắt rất ngọt.

- Kiếm chiêu của ta có thể đột nhiên động, giáng một đòn trí mạng lên đối thủ.

Liễu Tàn Dương nói xong, lửa giận của tên tu sĩ Kim Đan biến mất, loại kiếm thuật này hắn chưa từng nghe qua, một kiếm này rất khó lường, nghĩ đến Liễu Tàn Dương nói kiếm thuật của hắn có một không hai, lửa giận của hắn biến mất không ít.

- Kiếm pháp của ngươi rất hiếm thấy, xem như ngươi vượt qua kiểm tra, chờ bảy mươi hai phong lựa chọn đi.

Các tu sĩ còn lại không ngừng thể hiện, phần lớn là các loại kỹ xảo, luyện đan, luyện khí.

- Ta có Thông Linh Mục, có thể dò xét quỷ thần!

Một tên tu sĩ Trúc Cơ khai báo bản lĩnh của mình để được tu sĩ Kim Đan xem trọng, trên thế giới này có một đám người đặc thù, bọn họ có thể chất kỳ lạ giống như tiên thiên linh thể, loại thể chất này nếu tu luyện có thể ngày tiến xa ngàn dặm, cơ bản không tồn tại bình cảnh, nhưng cực ít người có thiên phú thể chất, Thông Linh Mục là thể chất cực kỳ hiếm thấy, tu luyện công pháp đặc thù, thành tựu rất cao.

- Ta biết bói toán, mỗi lần đều linh nghiệm.

Lại có một tu sĩ Trúc Cơ báo thiên phú đặc biệt của mình, lúc này rất nhiều người hâm mộ nhìn hắn.

Liễu Tàn Dương cũng cảm khái, Vô Lượng Môn không hổ là đệ nhất đại phái tu tiên, những người thể chất đặc thù này ngày bình thường quá khó tìm, nhưng lúc này lại bị Vô Lượng Môn hấp dẫn, tụ tập nơi này chờ đợi bái vào Vô Lượng Môn.

Sau đó rất nhiều người báo ra thiên phú và thể chất đặc thù của mình, kiếm thuật của Liễu Tàn Dương biến thành không có ý nghĩa, bị người ta ném ra sau đầu, cho dù hắn là người đầu tiên ra khỏi huyễn hải cũng chỉ được xem là người có tâm trí kiên định mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.