Beta: Emerald
– Chuyện này không thể một lúc mà giải thích hết được, anh đang bận lắm, mai rảnh kể cho, cúp máy đây!
Sức nặng của một người lớn đè lên cũng không phải chuyện đùa, Bạch Nguyễn không dám cứ thế đẩy ra, luống cuống tay chân cúp điện thoại đỡ lấy Lí Kiêm Hiền.
– Sao thế? Đau đầu à?
– …
– Cuối cùng là làm sao?
– …
Anh ta không nói lời nào, Bạch Nguyễn cũng không thể biết cuối cùng anh ta muốn gì, mắt to trừng mắt nhỏ một lúc, Bạch Nguyễn thua. Để anh ta ngồi xuống rồi chuẩn bị đi tắm cho anh ta thôi.
Làm gì đây, mình như đứa ở của nhà Lí Kiêm Hiền ấy, cuối cùng thì liên quan gì đến mình chứ? Bạch Nguyễn vừa cầm khăn lau tóc cho Lí Kiêm Hiền vừa oán thầm chuyện làm ôsin không công.
– Anh nhìn tóc anh xem, chẳng ra cái loại mốt gì, vốn dĩ đã không đẹp trai giờ lại càng khó nhìn.
Lúc Bạch Nguyễn nói mấy lời này không hề nghĩ đến mình cũng là một tên đầu tổ quạ.
-…
Lí Kiêm Hiền lặng lẽ ngồi.
– Được rồi, đứng lên đi ngủ thôi, mẹ nó, đến bây giờ còn không thèm gọi điện, không biết có phải cha mẹ ruột không nữa! Tức chết tôi, anh xem cả nhà anh là cái kiểu người gì đấy hả? Thôi quên đi, mai tôi tự gọi cho họ vậy.
Ngày mai đành gọi một cuộc điện thoại, mẹ nó, thật là không muốn nói chuyện với họ tí nào.
Giúp Lí Kiêm Hiền cởi giày đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-401-khu-chung-cu-so-35/2339394/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.