Khương Ninh và Lục Tiểu Chu quen biết nhau nhờ việc thuê chung phòng. Trước đây Lục Tiểu Chu đã từng phá án tại căn nhà này, người thuê lúc đó là một họa sĩ đột nhiên mất tích, thành ra vụ án đó chưa được giải quyết.
.
Chủ nhà trưng vẻ mặt như đưa đám nói: “Sao lại xảy ra việc này chứ? Làm sao đây… Chắc cũng chẳng ai dám thuê căn phòng này nữa.”
.
Lục Tiểu Chu gãi đầu nói: “Vậy thì để tôi thuê.”
.
Đang đầu năm, biết tìm đâu ra phòng trọ vừa tốt lại vừa rẻ như thế? Cũng không dễ gì gặp được, thôi thì coi như là số trời. Thế là, trong cái số trời đó, cậu gặp được Khương Ninh. Khi đó Khương Ninh cảm thấy gì cậu không biết, cậu chỉ biết mình đã bị sét đánh. Trước đây cậu chưa từng nghĩ mình là đồng tính luyến ái, việc này đến một cách hoang mang mà ngọt ngào.
.
Cuộc sống của hai người thật ra rất bình dị, dù có trước khi quen hay sau khi quen, ngoại trừ những lúc thân mật giữa tình nhân với nhau ra thì cũng chẳng có gì khác biệt. Khương Ninh là một nhà văn, nhưng theo cách nói của anh thì là “Ngồi ở nhà chả làm gì cả”, anh không thích dùng máy vi tính công nghệ cao, chỉ thích dùng bút máy đơn giản, mực nước xanh thuần, và loại giấy viết thư hơi ố vàng. Lục Tiểu Chu vô cùng hâm mộ nét chữ của anh.
.
Khương Ninh đặc biệt thích ăn đồ ngọt, Lục Tiểu Chu bởi vì thế mà đã tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-103-so-45/1931201/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.