Từ lúc Sa Mặc sinh ra, trên người anh đã có một cái bớt rất kỳ lạ. Nói nó kỳ lạ không phải là về hình dạng hay màu sắc. Nó không giống với bất cứ một cái bớt nào, nó là một hình tròn nhỏ tím đen. Hơn nữa, nó không nằm ở đâu ── lại nằm ngay trên tiểu điểu của Sa Mặc.
Đã từng có một câu nói lãng mạn, đại ý của nó là: Cái bớt kiếp này của bạn, chính là ranh giới cái chết của kiếp trước, có người nào đó đã rơi nước mắt trên người bạn. Nhưng vấn đề là ở chỗ đó… Thử hỏi ai lại đi rơi lệ tại cái chỗ này chứ?
Đối với cái bớt này, Sa Mặc thấm sâu một cảm giác tự ti, ngay cả bạn gái cũng không dám qua lại, đến ba mươi tuổi vẫn còn độc thân. Tuy khoa học kỹ thuật hiện đại rất phát triển, muốn xóa cái bớt cũng không hề khó, nhưng chỉ sợ xảy ra chuyện không may, nếu như đã chữa bệnh không được mà còn bị trục trặc, “cuộc sống” nửa đời sau của Sa Mặc chẳng phải là đi tong hả? Thế là cứ ôm cái tư tưởng mâu thuẫn đó trong người, cái bớt này đến tận bây giờ vẫn còn nguyên si. Thậm chí, theo tuổi tác còn có xu hướng ngày một to lên.
Điều này làm cho Sa Mặc đau đầu không thôi.
Để khắc phục bóng ma và nhanh chóng kiếm được người yêu, Sa Mặc quyết định đến phòng cố vấn tâm lý. Bác sĩ tâm lý này là một người đàn ông trung niên có khuôn mặt hiền hòa, phúc hậu. Sau khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-103-so-45/1931186/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.