Giờ đây, Đường Ngạn Khôn đã tốt nghiệp đại học và đang làm phóng viên thực tập cho một tờ tạp chí. Đeo kính đen, công tác nhàn nhã, thỉnh thoảng cậu hay nhớ lại những chuyện lúc trước, ngoại trừ nỗi sợ hãi, cậu còn có một loại cảm xúc ở sâu bên trong khó nói ra bằng lời.
Lần này cậu phải đến phỏng vấn một căn “phòng quỷ”, cái gọi là phòng quỷ, cũng chỉ do người khác đặt ra mà thôi. Nói cái gì mà chỉ cần là người sống trong căn phòng đó, không phải chết thì là mất tích, rất bất thường. Tuy rằng cũng có người không bị hao tổn gì, nhưng sống không lâu thì đã chuyển đi, cũng chẳng biết là đi đâu. Thật ra hôm qua Đường Ngạn Khôn đã đi tìm ông chủ của khu chung cư này, nhưng cũng đành chịu vì đối phương không cho cậu vào nhà cũng như không chấp nhận cho cậu phỏng vấn. Bởi vậy cậu buộc lòng phải tự mình đến nghe ngóng “phòng quỷ” trong lời đồn. Dò la các hộ gia đình xung quanh xem chuyện thực hư là như thế nào.
“Phòng 103 số 45…” Đường Ngạn Khôn đứng trước cửa khu chung cư chụp vài ba bức ảnh, thoạt nhìn hoàn toàn bình thường, không có bất kì chỗ nào là kỳ lạ cả.
Đợi một lát, thứ vừa vụt qua cửa sổ này là gì?! Không phải bảo ở đây chưa có ai thuê à?
Đường Ngạn Khôn xách camera chạy đến bên bệ cửa sổ nhòm vào, đáng tiếc bên trong vốn rất u ám, trước mắt chỉ có một mảnh đen kịt, không nhìn thấy được gì. Suy nghĩ một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-103-so-45/1931165/chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.