“Thẳng thắn là tốt nhưng phải biết thời điểm thích hợp. Bằng không chịu thiệt chỉ có chính mình, Dư Huy, ngươi quá nóng vội. Tính cách như vậy Phi Sương rất dễ đạp ngươi xuống.”
[…]
Ngọ Môn.
Nàng và Dư Huy lần lượt được đỡ xuống xe ngựa. Người xuống, xe đi, trước mắt đều thấy đoàn người. Nhìn qua thì đều biết là những nữ nhi nhà quan dự lễ hôm nay.
Cửa Ngọ Môn này chỉ đón nữ nhân, nam nhân cùng các viên quan, trưởng bối sẽ đi vào cung qua cổng khác. Thế nên, ở Ngọ Môn sẽ chỉ thấy nữ nhân váy áo hoa lệ tươi cười với nhau.
“Nếu muốn đi cùng thì an phận một chút. Còn nếu có hẹn với ai thì tùy ý đi, nên nhớ đừng gây chuyện.”
Dư Huy nghe nàng nhắc nhở cũng lặng lẽ gật đầu.
Dù sao cũng được nàng chiếu cố, Dư Huy lại không có bằng hữu thân thiết nên nàng ta quyết định đi theo sau nàng như một cái đuôi nhỏ.
“Du nhi, bọn ta ở đây.”
Nghe tiếng gọi, nàng quay đầu.
Là ba vị biểu tỷ của nàng.
“Ân, mọi người đến lâu chưa?”
“Bọn ta mới tới thôi. Còn chờ muội nữa.”
“Hửm, ai đây?” Chiêm Ly Nhạn nhìn thấy cô nương sau lưng nàng mà hiếu kì: “Có chút quen mắt.”
Nàng gật đầu nhẹ nhàng đáp lại: “Nàng ấy là Dư Huy, ngũ tiểu thư trong phủ.”
Dư Huy được nàng giới thiệu cũng phải phép mà hành lễ: “Dư Huy thỉnh an ba vị huyện chủ.”
Thấy Dư Huy hiểu lễ nghĩa, biết nhìn trước nhìn sau. Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-viet-ten-nang/3384163/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.