"Mẫu phi, mẫu phi..."
Quy Hải Tương Du lẩm bẩm trong miệng mấy tiếng. Bất quá, nàng thật thấy căng thẳng. Dù sao, ai cũng nói mẫu tử liền tâm, mẹ hiểu con nhất, chỉ sợ bà ấy nửa điểm nhìn ra nàng có chỗ không đúng thì sao? Hơn nữa, qua lâu như vậy, nàng sớm đã quên mất cảm giác có mẹ là thế nào rồi.
Nàng thất thần, trong lòng lại là sự khẩn trương chưa từng có. Bất quá, liền không để ý đến xung quanh, ngay cả khi người mà nàng đợi đã tới lúc nào mà nàng không hay biết.
"Viên Viên..."
Cảm giác ấm ấm mềm mềm trên cơ mặt. Phút chốc, Quy Hải Tương Du giật mình ngước nhìn. Trước mắt nàng giờ đây là một người phụ nữ... cực kì xinh đẹp. Đẹp đến choáng ngợp. Người ấy ở trước mặt, nàng cũng phần nào biết được đó là ai.
Mẫu phi... bàn tay thon dài trắng mềm của người xoa nắn cơ mặt nàng như đang an ủi. Cảm giác ấm áp chẳng mấy chốc mà nâng đầy, chỉ là... nàng lại càng bàng hoàng hơn.
Phải, người phụ nữ ấy xinh đẹp ngất trời, khí mạo song toàn. Nếu nói người là phượng hoàng diễm lệ, khuynh thành nhất cũng không quá đáng. Chỉ là... người ấy giống quá... rất giống, rất rất giống một người quan trọng nhất đời của nàng.
Không hiểu sao... khi này sống mũi nàng cay cay, từ khóe mắt chảy xuống giọt lệ lấp lánh.
"Mẹ!!"
Nàng kìm không nổi, bất giác nhào người thật nhanh ôm chặt lấy người kia. Tư Khấu Thanh Hạm cũng lấy làm bất ngờ, nhưng rồi người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-viet-ten-nang/2898428/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.