"Các vị, vừa rồi đã qua ba vật phẩm. Và bây giờ xin đến với vật phẩm thứ tư của chúng tôi. Xin hướng mắt lên sân khấu."
Vừa nói, người giới thiệu vừa lại gần chiếc lồng phủ vải đỏ kia. Một tay kéo mạnh xuống, miệng hào hứng nói: "Vật phẩm thứ tư của Vận Ưu Các, hổ trắng. Giá khởi điểm, mười lượng vàng."
Chưng diện món "vật phẩm" lên trước mắt. Trong hội trường kẻ hào hứng, kẻ bàn tán sôi nổi. Đại loại ai nấy cũng đều có hứng thú với con hổ trắng nhỏ này.
Chỉ riêng Quy Hải Tương Du, nàng vẫn bình thản không nói lời nào. Đôi mắt nàng hướng chăm chăm vào con vật nhỏ đang ở trong lồng kia.
Hổ trắng này dường như chưa được hai tháng tuổi. Ở độ tuổi này của nó nếu gần người thì chắc chắn sẽ dễ huấn luyện. Mà thứ nàng chú ý nhất chính là đôi mắt của nó. To tròn, xanh lam lại long lanh đặc biệt. Rất đáng yêu, nhìn vào đôi mắt ấy tựa hồ có linh tính.
Trong lúc nàng đang mân mê nhìn ngắm hổ con thì giá đấu đã được đẩy lên rồi. Chủ yếu chỉ thấy người dưới hội trường giơ bảng đấu giá chứ chưa thấy mấy vị ở trên lầu nói gì cả. Hiện tại giá của hổ trắng đã ở mức một trăm lượng vàng. Đây là giá của một vị phú thương ở ngoại thành đã đưa lên.
Phút chốc, hội trường bình lặng một chút rồi lại rầm rộ đẩy giá lên cao hơn. Mãi cho đến khi giá cả dừng lại ở mức ba trăm lượng vàng, nhưng không phải là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-viet-ten-nang/2898422/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.