"Quỳ xuống!!"
Quy Hải Kình Truân nghiến răng nghiến lợi, trên trán nổi lên một đoạn gân xanh, tay nắm thành quyền. Dường như bất cứ khi nào cũng có thể ra tay đánh nàng.
Thấy tình hình căng thẳng, bản thân lại là người ngoài cuộc. Tư Khấu Ân Huyện lẳng lặng đưa lão vương phi rời đi, mục đích để người không phải chịu áp lực. Tất nhiên, chỉ có hai người đi thôi, còn vị ma ma thân cận của người - Thái ma ma vẫn ở đó để quan sát mọi chuyện.
"Sao?" Quy Hải Tương Du hơi mất kiên nhẫn, giọng nàng trầm xuống lạnh băng, ánh mắt áng lên vài tia ác ý: "Lời ta nói ngươi không nghe?"
Quy Hải Kình Truân như bị thôi miên, lập tức quỳ sụp xuống. Chính bản thân hắn cũng không biết tại sao lại quỳ xuống trong vô thức, tay chân hơi run lạnh, cảm giác như bị người khác điều khiển.
La Hoán Vũ thấy con trai quỳ rạp, nàng ta tức giận hóa thẹn, bật dậy lao đến nàng, tay giơ lên định đánh, miệng thì gào lên: "Tiểu tiện nhân!"
Nhưng khi La Hoán Vũ đến gần nàng cách ba bước chân đã bị Thái ma ma nắm lấy tay ngăn lại: "Phu nhân vẫn nên tuân theo quy tắc, bất kính với quận chúa, người sẽ không thể gánh nổi hậu quả đâu."
La Hoán Vũ bấy giờ mới kiềm chế lại được. Bản thân nàng ta khó chịu, bức tức không thôi. Là dâu thứ, cũng chỉ có duy nhất con trai là Quy Hải Kình Truân, dĩ nhiên nàng ta cưng chiều. Nhưng ngược lại, nàng ta học theo La di thái, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-viet-ten-nang/2898395/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.